QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 78

“Ngài đại tá, nói thật ra chúng tôi vẫn đang tìm cách sắp xếp lại các

đầu mối mình có. Nhưng chúng tôi cũng cần so sánh với các đầu mối của
bên cảnh sát nữa. Trong năm vụ hiếp dâm xảy ra thì có ba vụ được thông
báo với chúng ta còn hai vụ báo với bên họ. Mà ngài biết đấy, làm chung
với nhau không dễ dàng gì…”

“Tóm lại là ta vẫn chưa có tin gì mới.”

“Chưa thưa ngài đại tá. Chúng ta vẫn chưa có gì mới.”

“Công tố phá bĩnh tôi, quận trưởng phá bĩnh tôi. Bọn nhà báo phá

bĩnh tôi về cái chuyện này. Thế phải nói gì với đội phá bĩnh đây hả? Đến
giờ này chúng ta đã làm cái gì rồi?”

Ngài đại tá thích dùng mấy từ tục. Ngài tưởng như thế giọng ngài

nghe sẽ mạnh mẽ hơn. Nhưng với cái chất giọng the thé thì hiệu quả lại
hoàn toàn khác, nhưng ngài lại chẳng bao giờ biết điều ấy cả.

“Chúng ta làm như thường lệ thôi thưa đại tá. Vụ đầu tiên chúng ta

được báo sau ít nhất ba tiếng. Cô gái đã về nhà, kể hết với bố mẹ rồi được
bố mẹ đưa đến đồn. Chúng ta đã cử một đội đến hiện trường, nhưng tất
nhiên họ chỉ thấy đường phố vắng tanh. Vụ thứ hai và thứ ba do cảnh sát xử
lý, vì các nạn nhân sau đó đã đến phòng cấp cứu, mà chỗ đấy lúc nào cũng
có một người bên cảnh sát cắm. Dù vậy chúng ta cũng lấy được bản sao lời
khai, sự việc xảy ra nói chung là theo cùng một kiểu. Đều xảy ra ở lối vào
một khu dân cư, ở đấy cổng bao giờ cũng để mở, kể cả ban đêm. Hai vụ
cuối cùng do chúng ta xử lý. Một trường hợp nạn nhân tự mình đến thẳng
đồn quân cảnh. Trường hợp kia, cũng là trường hợp cuối, hai người khách
đi ngang qua nhìn thấy cô gái ngồi khóc trên mặt đường, gần cánh cổng lớn
nơi xảy ra vụ việc, nên đã gọi 112...”

“Được rồi được rồi. Nhưng cụ thể chúng ta đã làm gì? Nghe lỏm điện

thoại, theo dõi, chúng ta có cái tên nào chưa? Các nguồn tin có cho biết gì
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.