QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 85

Cardinale lên trung sĩ trước thời hạn. Một trong những trường hợp

hiếm trong quân cảnh, thăng cấp nhờ thành tích xuất sắc. Cậu ta nhỏ người,
gầy, có khuôn mặt của một cậu bé. Hai năm trước, khi đang không phải làm
nhiệm vụ, theo cái cách người ta vẫn nói, cậu có việc ở ngân hàng đúng lúc
bọn cướp xông vào. Bọn chúng có ba tên, một tên cầm súng hơi còn hai tên
kia mang súng lục. Cardinale đã giết một tên và bắt hai tên còn lại. Như
chuyện phim, chỉ có điều đây là thật, kể cả cái tên bị giết chết. Tên đó mới
chỉ mười chín tuổi, đi cướp lần đầu trong đời. Cardinale chỉ lớn hơn nó một
tí, và được phong lên trung sĩ ngay tại đó, với một huy chương vàng mà
thường chỉ dành trao tặng cho liệt sĩ.

Cậu ta là típ người hơi lạ. Đã từng thi vào đại học, ngành khoa học tự

nhiên. Chính vì thế mà các đồng nghiệp khác nhìn cậu ta với sự tôn trọng
pha lẫn vẻ không tin cậy. Cậu ta nói ít, quá ít đến mức đôi khi có vẻ như cục
cằn. Mắt sẫm màu, sáng quắc và bí ẩn.

“Tôi không biết, thưa trung úy.” Cậu ta dừng lời, như muốn nói thêm

gì nữa, như thể cái câu tôi không biết chỉ là một cách để mở đầu cho những
ý tưởng cậu ta đã có rõ ràng trong đầu. Nhưng rồi cậu ta không thêm gì nữa.

Cuộc họp kéo dài thêm vài phút nữa. Mọi người quyết định sẽ làm

theo đề xuất của Pellegrini, theo dõi những tên có tiền án bạo hành xâm hại
thân thể. Lôi hồ sơ của chúng ra, kiểm tra thời gian mãn hạn tù, nghiên cứu
các phương thức phạm tội, lấy ảnh nếu mới chụp gần đây, còn không thì
chụp mới, và bắt đầu chuyển ảnh đi các nơi, đến những điểm gần với địa
bàn các vụ hiếp dâm.

Hy vọng đến được một hướng nào đấy.

Trước khi tên tấn công làm gì ngoài kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.