QUÁ KHỨ LÀ MIỀN ĐẤT LẠ - Trang 86

Bốn

Tôi và Giulia bỏ nhau từ hồi đầu tháng Tư. Vài tuần trước đó tôi ngủ

với một cô khác.

Cô kia do Francesco giới thiệu cho tôi vào một sáng thứ Bảy. Giờ thì

tôi và Francesco hầu như ngày nào cũng gặp nhau, chơi hay không chơi
poker cũng thế. Chúng tôi là bạn. Cậu ấy bảo thế, nhấn mạnh một kiểu rất
lạ khi phát âm cái từ ấy. Bạn. Cậu ấy nói mình có rất ít bạn, có khi chỉ hai
người, trước tôi. Những khi có dịp tôi có hỏi cậu về những người ấy, nhưng
Francesco luôn lảng tránh hoặc chỉ nói chung chung. Mà thường thì cậu
luôn lảng tránh hoặc chỉ nói chung chung mỗi khi động đến những chuyện
riêng tư của mình.

Francesco quen biết rất nhiều người; điều này thật ra tôi cũng đã nhận

thấy ngay từ tối đầu tiên. Quen biết những người rất khác nhau, những
người mà đôi khi tôi không hình dung nổi làm sao cậu có thể tạo được mối
quan hệ.

Cái mà người ta vẫn gọi là Bari xa hoa, của những tay nhà nghề,

những gia đình thịnh vượng lâu đời và những phụ nữ đẹp nhất; môi trường
của những tay buôn bán và nhà giàu mới nổi, những nơi cậu ấy đến để tìm
con mồi mới; những nhóm người thay đổi tụ tập ở các tụ điểm và câu lạc bộ
ngầm. Và cả bọn tội phạm; đặc biệt là lũ chuyên bạc bịp, nhưng cũng có cả
những bọn chuyên các trò khác nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.