QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 117

“Vốn muốn đi tìm mẫu hậu… Đúng lúc gặp Thường công công, hắn

nói hoàng thượng đã hạ triều, thiếp lại có việc không nghĩ ra, vì vậy tới tìm
hoàng thượng.”

“Nghĩ không ra chuyện gì?”

Trần Uẩn Ngọc cắn môi: “Chuyện gì cũng không nghĩ ra, chuyện đêm

qua, cả chuyện của mẫu hậu nữa.”

“Thái hậu đã dời đến Duyên Anh điện, tạm thời không tiện gặp nàng,

về phần đêm qua, là trẫm lệnh Ngụy quốc công lĩnh binh, đánh bắt đám
người Ngô Thuận, cẩm y vệ, và cả cấm quân trong cung.” Kỳ Huy lời ít ý
nhiều, nhìn Trần Uẩn Ngọc, “Sáng sớm trẫm đã nói, từ hôm nay trẫm sẽ bắt
đầu chấp chính, đó chẳng phải là nói đùa. Sau này, thái hậu sẽ không can
thiệp chính sự nữa.”

Hắn nói nhẹ nhàng như vậy, đơn giản như vậy, nhưng Trần Uẩn Ngọc

nghe mà không khác gì tiếng sét ngang tai.

Đêm qua thực sự là binh mã của hoàng thượng…

Tào quốc công Ngô Thuận bị giết, cẩm y vệ, cấm quân, đó đều là

người nhà, là ruột thịt của thái hậu, thái hậu không còn được ở Từ An cung
nữa, hắn còn muốn chấp chính!

Đầu Trần Uẩn Ngọc ong ong, chuyện này, là Kỳ Huy phản lại thái

hậu? Không không không, hắn là hoàng đế, không được gọi là tạo phản,
vậy là đoạt quyền? Nhưng chẳng phải thái hậu đối với hắn rất tốt sao, lẽ
nào hắn muốn thứ gì, mà thái hậu lại không cho, thế nên mới làm lớn
chuyện như vậy? Nhưng hắn ngày ngày ở phòng luyện đan, sao lại có binh
mã, hắn là hôn quân mà, sao có thể…

Trần Uẩn Ngọc sững người, cảm thấy mình không thể nhúc nhích

được, chỉ có trái tim trong lồng ngực là đập dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.