QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 75

Trần Uẩn Ngọc thầm nghĩ, thật ra cũng không nhiều, đầu tiên là có thể

gặp người nhà nhiều hơn, thứ hai là… ánh mắt nàng dừng trên mặt Kỳ Huy
một lúc, thứ hai là hy vọng bệnh của hắn có thể khỏi hẳn.

Ánh mắt nàng dịu dàng như phát ra ánh sáng khiến tim Kỳ Huy khẽ

run lên, muốn hỏi nàng ước gì. Nhưng nói ra sẽ không linh nghiệm.

Hắn nói: “Cho dù nàng viết bao nhiêu, thì đều sẽ thành sự thật.”

Giọng điệu chắc chắn như muốn nàng tin tưởng, Trần Uẩn Ngọc tự

nhiên cảm thấy an lòng, cười rộ lên, rồi lại cúi đầu viết một dòng chữ, sau
đó đợi khô mực thì cuộn nó lại, giấu trong tay áo: “Hoàng thượng, chàng
không viết sao?”

Hắn lắc đầu.

Trần Uẩn Ngọc kinh ngạc, cơ hội tốt như vậy thế mà hắn lại bỏ qua?

Hắn không muốn cầu thần tiên mau khỏe mạnh sao? Mà thôi, vậy cũng
được, dù sao nàng cũng đã cầu xin cho hắn, như nhau thôi. Nghĩ vậy, nàng
không để ý nữa, đưa mảnh giấy viết tâm nguyện cho Trường Thanh buộc
vào đèn Khổng Minh.

Kỳ Huy ra lệnh cho bọn họ thả đèn.

Trường Thanh cùng Trường Xuân cầm cây đuốc châm lửa, ngọn đèn

Khổng Minh từ từ phình càng lúc càng to, trông rất thú vị, thấy vậy nàng
cười khanh khách nói: “Nhìn như một lồng hấp to chứa nhiều bánh bao
vậy.”

“Nào có lồng nào lớn như vậy?” Kỳ Huy nghiêng người liếc nhìn

nàng.

“Thiếp chỉ nói giống thôi mà, tất nhiên là không thể có lồng như vậy

rồi.” Nàng nói, “Nhưng cái đèn kia thật sự rất giống lồng hấp bánh bao lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.