QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 542

tương lai! Do đó, tù ở khám ra ga bắt buộc phải đi đêm, đi bộ từng đoàn
lầm lũi.
Dù tổ chức kín tới đâu cũng chẳng thoát khỏi cặp mắt những bà mẹ có con
bị bắt, những người vợ lo lắng chờ tin chồng. Chập tối là họ bảo nhau chạy
ra ga, thấy chiếc xe nào có vẻ chở tù là áp tới. Họ đến từng toa, hỏi vọng
lên: “Có ai tên, không?” hoặc “Toa này có ai tên, không?”. Cứ thế họ chạy
len lỏi từ toa đầu đến toa cuối, Thỉnh thoảng từ bên trong toa bít bùng có
tiếng reo: “Mình đấy hả? Tôi đây nè” hay “Con đây, con đây má”. Lâu lâu
mới có vụ: “Chị, đấy hả? Anh ấy đi chuyến này đó nghe? Ráng tìm ở mấy
toa khác coi” hay một giọng ồn ồn cuống quít: “Tôi là... đây! Vợ tôi thế nào
cũng ra ga đón bữa nay. Cô bác làm ơn kêu nó giùm”.
Hoạt cảnh trên giờ đây đâu còn nữa? Không thể chấp nhận được, nên có
lệnh tổ chức nghiêm ngặt này. Mỗi chuyến xe chở tù ở ga nào là phải có
một hàng rào chó bẹc-giê vây quanh. Muốn luồn lọt tới gần toa xe không
sao thoát.
Cho dù lên xe ban đêm còn có lợi là sử dụng được ép phê khủng bố của đèn
pha. Đám tù ngồi ngay hàng, run rẩy luôn luôn bị đèn pha chiếu tới kiểm
soát. Có tiếng hô là đứng bật dậy, luồng pha đèn rọi tới đúng chỗ. “Năm
thằng hàng đầu đứng lên. Nào, chạy ra xe”. Luồng ánh sáng chói chang dõi
theo, sáng trưng như trên sân khấu cùng làm 5 thằng tù chạy cuống quít,
bước thấp bước cao đụng nhau, chỉ sợ té. Đâu có thời gian ngó quanh, suy
nghĩ? Vấp té là có chầu đèn pha tốp lại, bao nhiêu cái miệng la lối, bao
nhiêu mõm chó trận nhau nhau rồi gót giày, báng súng sẽ giáng xuống như
mưa! Sự thực đâu phải vì sợ chậm trễ hết giờ mà lính hộ tống bắt tù phải
chạy như ma đuổi (bắt tập họp ngồi cũng đủ, đâu phải ngồi bệt xuống đất,
hay bắt quỳ gối xếp hàng như ở khám Orel?). Cũng như đèn pha, chó bẹc-
giê, mũi súng chĩa lăm lăm, hối thúc chỉ là một mánh lới đặc biệt hữu hiệu
của kỹ thuật khủng bố và kiểm soát tù. Xét về tâm lý thì thằng tù lúc nào
cũng phải đặt trong tình trạng phải tuân lệnh, hối hả cắm đầu tuân lệnh
(không chỉ có răng chó và báng súng) đến độ lúc nào cũng hốt hoảng,
không dám nghĩ đến đào tẩu. Tù bị hối thúc khủng bố liên miên ắt sẽ nhận
không ra nổi hay quên bẵng mất một lần di chuyển là một cơ hội tốt để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.