QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 153

“Đợi tới khi em nhìn thấy đi!” Henry trả lời. Anh giơ vật kia lên. “Xem
này.”

Will định phản đối, nhưng đã quá muộn; Henry đã ấn nút. Có một luồng
sáng chói mắt và tiếng ù ù vang lên, và căn phòng chìm trong bóng tối.
Tessa kêu lên vì bất ngờ, còn Jem khẽ cười.

“Em bị mù rồi à?” giọng Will trôi trong bóng tối, nhuốm chút bực bội. “Em
không vui nếu anh làm mù mắt em đâu, Henry.”

“Không.” Henry có vẻ lo lắng. “Không, cái Máy Lân Tinh hình như… Ờ,
nó dường như đã hút sạch ánh sáng của cả phòng.”

“Đáng ra nó không được làm thế?” Jem vẫn hòa nhã như bình thường.

“Ờ,” Henry nói, “không.”

Will lầm bầm gì đó. Tessa không nghe ra, nhưng chắc chắn cô có nghe
được “Henry” và “ngu ngốc”. Một lát sau có một tiếng vỡ lớn.

“Will!” Ai đó hốt hoảng ré lên. Ánh sáng rực rỡ tràn ngập căn phòng, thấy
Tessa chớp mắt mất một lúc. Charlotte đứng ở cửa, cầm đèn phù thủy trong
tay, còn Will đang nằm dưới chân chị cùng đống mảnh sành vỡ từ tủ rơi
xuống. “Cái quái gì…”

“Em đang cố sửa đèn khí,” Will bực bội nói, ngồi thẳng dậy và phủi những
mảnh vỡ bám trên áo.

“Thomas có thể làm được cơ mà. Và giờ em đã làm vỡ nửa số đĩa rồi đấy.”

“Và chủ yếu là nhờ anh chồng ngu ngốc của chị.” Will nhìn xuống mình.
“Em nghĩ em đã bị gẫy gì rồi. Cảm giác đau khó chịu quá.”

“Chị thấy em vẫn bình thường.” Charlotte dửng dưng. “Đứng dậy. Chắc
hôm nay chúng ta phải thắp đèn phù thủy mà ăn cơm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.