QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 282

“Tessa,” Charlotte định tranh cãi nhưng Tessa đã lao ra cửa. Cô quay lại
một lần cuối tại ngưỡng cửa và thấy tất cả đang nhìn mình.

"Tránh xa anh trai em ra,” cô quát tháo. “Và đừng đi theo em.”

***

Tessa thấy nổi giận có chủ ý cũng có cái hay của nó. Giận dữ mà dốc sạch
nỗi lòng cũng khiến cô yên ổn phần nào.

Tất nhiên, phần sau đó sẽ kém vui hơn. Một khi bạn nói với họ rằng đừng
đi theo bạn, vậy bạn sẽ đi đâu? Nếu cô trở lại phòng thì chẳng khác nào bảo
họ rằng cô đã hạ hỏa. Cô không thể tới mang theo tâm trạng u ám tới gặp
Nate và đi lang thang có thể khiến cô gặp Sophie hay Agatha.

Cuối cùng cô đi theo một cầu thang hẹp và uốn lượn dẫn xuống dưới Học
Viện. Cô đi qua chính điện sáng ánh đèn phù thủy và bước ra ngoài thềm
rộng rãi, nơi cô ngồi sụp xuống và vòng tay ôm mình, run rẩy trước cơn gió
lạnh không ngờ trước. Chắc hẳn trời vừa đổ mưa vì những bậc thang ướt
đẫm và những khoảng sân lát đá đen sáng như gương. Mặt trăng đã ló khỏi
những đám mây và cái cổng lớn bằng sắt lóe ánh đen dưới ánh sáng mập
mờ. Chúng ta là cát bụi và bóng tối.

“Anh biết em đang nghĩ gì.” Giọng nói vang tới từ ngưỡng cửa đằng sau
Tessa nhẹ như tiếng gió thổi lá cây lao xao.

Tessa quay lại. Jem đứng ở khung cửa tò vò, ánh đèn phù thủy trắng sáng
sau lưng tỏa chiếu lên mái tóc anh, khiến nó sáng như kim loại. Nhưng
gương mặt anh lại chìm trong bóng tối. Anh cầm cây gậy ở tay phải; đôi
mắt rồng sáng quắc như đang quan sát Tessa.

“Em không nghĩ vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.