QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 290

“Anh đã từng nghe câu thơ đó rồi,” anh chỉ nói có vậy. “Will đọc cho anh
nghe. Nó ở đâu thế?”

“Chúc hôn ca của Spencer.” Tessa nhíu mày. “Will thích thơ có vẻ hơi kỳ lạ
đối với một người quá… quá…”

“Will đọc nhiều và nhớ tốt,” Jem nói. “Hiếm có điều gì cậu ấy không nhớ
được lắm.” Có gì đó trong giọng nói anh tăng thêm tính khẳng định cho câu
nói kia.

“Anh thích Will đúng không?” Tessa nói. “Ý em là anh quý anh ấy.”

“Như một người anh em.” Jem vẫn đều đều nói.

“Anh có thể nói vậy,” Tessa nói. “Dù anh ấy có xù lông với những người
khác, anh ấy vẫn yêu quý anh. Anh ấy tử tế với anh. Anh đã làm gì để
khiến anh ấy đối xử với anh khác vậy?”

Jem dựa vào lan can và dù nhìn cô nhưng ánh mắt lại xa xăm. Anh gõ
những ngón tay lên cái đốc gậy bằng ngọc. Lợi dụng sự xao lãng của anh,
Tessa để mình ngắm nhìn vẻ đẹp kì lạ của anh dưới ánh trăng. Anh chỉ có
màu bạc và tro tàn, không giống với màu xanh, đen và vàng mạnh mẽ ở
Will.

Cuối cùng anh nói, “Thật ra anh không biết. Anh từng nghĩ là do bọn anh
đều là trẻ mồ côi, vì thế cậu ấy thấy bọn anh giống nhau…”

“Em cũng là trẻ mồ côi,” Tessa đưa ý kiến. “Jessamine cũng vậy. Anh ấy
không nghĩ anh ấy giống bọn em.”

“Ừ.” Jem có vẻ cẩn trọng như thể có gì đó anh không muốn nói.

“Em không hiểu anh ấy.” Tessa nói. “Chỉ một lúc trước anh ấy còn rất tử tế,
một lúc sau đã cư xử như hâm rồi. Em không biết anh ấy tốt bụng hay độc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.