QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 289

Thánh. “Các hiệp sĩ là bạn của Nephilim. Người phàm, nhưng họ biết về
Thế Giới Bóng Tối. Và tất nhiên,” anh bổ sung khi họ đi qua khỏi một
mạng lưới chằng chịt những con phố và bước tới cầu Blackfriars, “rất nhiều
Tu Huynh Câm từng là Tu Sĩ Đen, nhưng không ai có thể chứng minh điều
đó. Đến rồi,” anh nói và chỉ về đằng trước. “Nơi yêu thích của anh ở Luân
Đôn.”

Nhìn ra cây cầu, Tessa không thể không tự hỏi Jem thích thú gì. Một cây
cầu thấp bằng đá hoa cương với rất nhiều nhịp cong cong và lan can sơn
màu đỏ son sáng lên dưới ánh trăng trải dài từ một bên bờ sông Thames tới
bên kia. Nó hẳn sẽ đẹp nếu không có đường ray chạy dọc nửa đông của nó,
nằm im lìm trong bóng tối nhưng vẫn là một tấm rèm đường ray sắt xấu xí
chạy từ bên bờ đối diện.

“Anh biết em đang nghĩ gì,” Jem lại nói hệt như lúc ở ngoài Học Viện.
“Cây cầu dành cho xe hỏa và nó thật xấu xí. Nhưng như vậy sẽ hiếm có
người tới ngắm nhìn quang cảnh. Anh thích sự tĩnh mịch, chỉ có dòng sông
im lặng dưới ánh trăng.”

Họ đi tới giữa cầu, nơi Tessa dựa vào lan can và nhìn xuống, Thames đen
sẫm dưới ánh trăng. Luân Đôn trải dài từ đôi bờ sông, mái vòm lớn của nhà
thờ thánh Paul phủ xuống đằng sau họ như một bóng ma trắng ệch và mọi
thứ chìm trong màn sương mờ như một tấm mạng làm mờ đi những nét
khắc nghiệt của thành phố.

Tessa nhìn dòng sông. Mùi muối, đất và thối rữa bốc lên hòa cùng màn
sương. Cô vẫn cảm giác dòng sông của Luân Đôn mang theo điềm gở như
thể nó chở theo sức nặng của quá khứ. Một bài thơ cổ vang lên trong đầu
cô. “Thames yêu quý, chảy hiền hòa, chờ tôi hát, hết đời tôi,” cô lầm bầm
ngân nga. Thường cô sẽ không đọc thơ trước mặt người khác, nhưng Jem
khiến cô có cảm giác dù cô làm gì, anh cũng sẽ không đánh giá cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.