lừ đứng thẳng và quay người tiếp tục đuổi Tessa. Nhưng cú va chạm có lẽ
đã làm ảnh hưởng tới tay trái ả, vì nó nằm còng queo bên người ả. Tay phải
ả vồ tới và nắm lấy cố tay cô. Ả nắm rất chặt khiến Tessa hét lên khi những
đoạn xương mảnh dẻ của cô nhói đau. Cô cào cấu, bấu chặt lên bàn tay
mềm mại đang bóp tay mình. Nó bong ra như vỏ trái cây và móng tay Tessa
cào lên bề mặt kim loại bên dưới đó với lực khiến cô ghê răng.
Cô cố rút tay lại, nhưng chỉ tổ kéo ả kia theo; những tiếng lích kích vang
lên trong cổ ả nghe giống tiếng côn trùng kêu đến là khó chịu, và cùng lúc
đó, mắt ả chuyển thành một sắc đen tuyền. Tessa co chân định đá…
Và tiếng kim loại va vào nhau chát chúa; con dao của Jem chém ngọt
xuống khớp khuỷu tay của ả đàn bà. Tessa được thả ra và loạng choạng ngã
xuống, bàn tay kia rời khỏi cổ tay và rơi xuống chân cô; ả kia quay phắt lại
lao về phía Jem. Tiếng lích kích vẫn vang lên đều đặn. Anh tiến tới, đâm
mạnh đầu tròn của cây gậy vào người ả, khiến ả lùi lại một bước rồi bước
nữa và bước nữa, tới khi ả va mạnh vào hàng lan can bảo hộ đến mất thăng
bằng. Ả hét lên một tiếng rồi lộn nhào xuống dòng nước bên dưới; Tessa
chạy tới vừa kịp lúc thấy ả chìm xuống. Nước không hề sủi tăm.
Tessa quay phắt lại. Jem đang nắm chặt cây gậy và thở dốc. Máu chảy
xuống dọc bên mặt bị thương của anh, nhưng ngoài ra anh có vẻ vẫn ổn.
Anh hờ hững cầm vũ khí ở một bên tay trong khi nhìn cái bóng gù đen đúa
dưới chân. Hắn đang bò từng khúc và những mảnh da kim loại lộ ra dưới
những thớ vải rách thành từng mảnh. Khi Tessa tới gần hơn, cô thấy đó là
cơ thể của gã xà ích giờ đang rít lên và giật lên từng hồi. Đầu hắn bị chém
bay, và một chất lỏng nhờn đen chảy ra từ cần cổ, nhuộm đen một khoảng
cầu.
Jem đưa tay vuốt ngược mái tóc mướt mồ hôi, quệt vết máu dài theo bên
má. Tay anh đang run. Tessa ngại ngùng chạm vào tay anh. “Anh ổn chứ?”