QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 303

một âm thanh ghê rợn. Nó ngã lăn xuống đất, đổ ra thêm nhiều tia lửa xanh
và dầu đen.

Hai tạo vật còn lại, dường như đã nghĩ kĩ hơn về tình huống hiện tại, quay
đầu và chạy ra cổng. Henry đuổi theo cùng Clt bám sát gót, nhưng Will hạ
vũ khí, quay lại cầu thang. “Có chuyện gì vậy?” anh hét lên với Tessa. Cô
nhìn mà đờ đẫn tới không nói lên lời. Giọng anh cao hơn, pha thêm chút
hoảng hốt và giận dữ. “Em bị thương à? Jem đâu?”

“Em không sao,” cô thì thào. “Nhưng Jem, anh ấy gục rồi. Ờ đó.” Cô chỉ về
nơi Jem nằm co quắp trong bóng tối bên cạnh cửa.

Mặt Will không có chút cảm xúc, như thể tấm bảng đá đã bị xóa sạch vết
phấn. Không thèm nhìn cô thêm lần nào, anh chạy lên thềm và ngồi xuống
cạnh Jem, thì thào nói gì đó. Khi không nghe tiếng Jem đáp, Will ngẩng
đầu hét gọi Thomas tới giúp, nhưng vì quá đờ đẫn nên Tessa không nghe ra.
Có lẽ anh đang hét với cô. Có lẽ anh nghĩ tất cả đều là lỗi của cô chăng?
Nếu cô không lên cơn bực bội, nếu cô không chạy đi và khiến Jem đuổi
theo…

Một bóng đen xuất hiện ở ngưỡng cửa. Đó là Thomas, mái tóc rối bù và
gương mặt nghiêm trọng, không nói một lời nào đã quỳ xuống cạnh Will.
Họ cùng nhau xốc Jem dậy. Họ vội vã đi vào mà không nói thêm lời nào.

Choáng váng, Tessa nhìn qua khoảng sân. Có gì đó khác lạ. Tất cả bỗng
chìm vào im lặng sao* màn náo động lúc rồi. Đám người máy bị phá hủy
nằm ngổn ngang trên sân trơn vết dầu, cổng mở và ánh trăng cũng tỏa
xuống hệt như lúc trên cầu, khi Jem nói rằng cô là con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.