QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 397

mình lớp da của người khác như cô từng làm, nhưng không được phép lựa
chọn.

Cô nhìn xuống, tránh cái nhìn soi mói của Mortmain, và thấy gì đó lấp lánh
trên thành đài phun nước ngay đằng sau. Cô tưởng là nước, nhưng không
phải. Lúc đó cô nói mà không kịp suy nghĩ.

“Không.”

Mortmain nheo mắt. “Cái gì?”

“Tôi bảo không.” Tessa thấy như mình vừa thoát xác, và đang thấy mình
đối mặt với Mortmain như nhìn một người lạ. “Tôi sẽ không làm. Trừ khi
ông cho tôi biết ông tạo ra tôi là sao? Sao tôi lại ra thế này? Vì sao ông cần
khả năng của tôi đến vậy? Ông muốn buộc tôi làm gì? Ông không đơn giản
là tạo ra một đội quan quái vật. Tôi hiểu mà. Tôi không ngu như anh mình
đâu.”

Mortmain nhét cái đồng hồ vào túi. Gương mặt ông ta cau có xấu xí.
“Không,” ông ta nói. “Cô không ngốc như anh mình. Cậu ta ngốc và hèn
hạ. Còn cô là con ngốc có chút dũng cảm. Nhưng nó chẳng giúp gì cho cô
đâu. Và bạn cô sẽ phải trả giá giùm cô. Trong khi cô giương mắt nhìn.”
Ông ta quay gót và bước ra cửa.

Tessa cúi xuống cầm cái vật sáng lấp lánh đằng sau. Đó là con dao
Jessamine đặt ở đó, lưỡi dao sáng loáng dưới ánh đèn phù thủy của Đất
Thánh. “Dừng lại,” cô thét. “Ông Mortmain. Dừng lại.”

Ông ta quay người và thấy cô cầm dao. Vẻ vừa hứng thú vừa buồn bực hiện
lên trên gương mặt ông ta. “Thật sao cô Gray,” ông ta nói. “Cô thật tình
nghĩ cô có thể làm hại tôi bằng cái đó sao? Cô thực sự nghĩ tôi không có gì
phòng thân sao?” Ông ta hơi kéo áo khoác và cô thấy khẩu súng lục sáng
lên trên thắt lưng ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.