Tessa ngồi thẳng. “Jessamine. Bồ…”
“Có chuyện gì vậy?” Jessamine lắc đầu sang hai bên. “Mình chẳng
nhớ gì hết.” Cô nàng cố ngồi dậy và há hốc mồm khi nhận thấy tay bị
trói. “Tessa. Thế quái nào mà…”
“Vì bồ cả thôi, Jessamine.” Giọng Tessa run run. “Charlotte… chị ấy
có vài điều muốn hỏi bồ. Bồ ngoan ngoãn trả lời sẽ tốt hơn…”
“Vũ hội.” Ánh mắt Jessamine đảo láo liên như đang quan sát thứ gì
đó Tessa không hề thấy. “Con khỉ choắt Sophie đó lục lọi đồ của mình.
Mình thấy nó cầm thư mời trong tay…”
“Ờ, vũ hội,” Tessa nói. “Tại nhà của Benedict Lightwood . Nơi bồ sẽ
gặp Nate.”
“Bồ đọc thư của anh ấy?” Jessamine quay phắt sang. “Bồ không biết
đọc thư của người khác là vô phép và bất lịch sự hả?” Cô nàng lại cố
ngồi dậy, và một lần nữa vật ra gối. “Mà anh ấy đâu có ký tên. Bồ không
thể chứng minh…”
“Jessamine, có chút sơ hở thế này. Mình có thể chứng minh vì mình
đã tới bữa tiệc và nói chuyện với anh mình.”
Đôi môi hồng của Jessamine hé mở. Có vẻ cô nàng cũng nhận ra
Tessa đang mặc gì. “Váy của mình,” cô nàng thở hắt ra. “Bồ cải trang
thành mình?”
Tessa gật đầu.
Đôi mắt Jessamine thẫm lại. “Đồ dị hợm,” cô nàng kêu lên. “Quân
mạo danh! Bồ đã làm gì Nate? Bồ đã nói gì với Nate?”
“Anh ấy nói rõ rằng bồ đang làm gián điệp cho Mortmain,” Tessa nói,
ước gì Sophie và Charlotte nhanh tới. Họ dềnh dàng gì mà lâu thế?
“Rằng bồ phản bội tụi mình, báo toàn bộ chuyện của tụi mình cho
Mortmain, làm việc theo lệnh của Mortmain…”
“Tụi mình?” Jessamine ré lên, cố ngồi thẳng hết mức sợi dây trói cho
phép. “Bồ không phải Thợ Săn Bóng Tối! Bồ chẳng việc gì phải trung