“Anh đã quá tử tế rồi,” cô nói. “Cho em ở lại đây chắc chắn đã khiến
Clave nhìn mọi người bằng con mắt thiếu thiện cảm. Em nên tìm một
nơi…”
“Nơi em ở là bên anh,” Jem nói. “Luôn là vậy.”
“Ý anh là sao?”
Làn da tái xanh của anh bỗng ửng lên. “Ý anh là,” anh nói, “Tessa
Gray, em đồng ý làm vợ anh chứ?”
Tessa giật nảy. “Jem!”
Họ cứ nhìn nhau một lúc lâu. Cuối cùng, anh cố nói sao cho thật nhẹ
nhàng, dù giọng anh run run. “Vậy coi như em không từ chối, cũng
không đồng ý.”
“Anh đang đùa.”
“Không, anh nói thật.”
“Anh không thể… Em không phải Thợ Săn Bóng Tối. Họ sẽ trục xuất
anh ra khỏi Clave…”
Anh tới gần cô hơn, ánh mắt ngập tràn phấn khích. “Em có thể không
hoàn toàn là Thợ Săn Bóng Tối. Nhưng em cũng không phải người
phàm, và cũng chẳng ai có thể chứng minh rằng em là cư dân Thế Giới
Ngầm. Em là độc nhất vô nhị, vậy nên anh không biết Clave sẽ quyết
định thế nào. Nhưng họ không thể cấm một chuyện không bị Luật cấm.
Họ sẽ cân nhắc chuyện của em – của chúng ta, và sẽ mất nhiều tháng.
Trong lúc đó, họ không thể ngăn cản chúng ta đính hôn.”
“Anh nghiêm túc.” Miệng cô khô khốc. “Jem, anh quá tử tế. Em rất
cảm ơn. Nhưng em không thể để anh hi sinh bản thân vì em…”
“Hi sinh? Tessa, anh yêu em. Anh muốn cưới em.”
“Em…Jem, chẳng qua anh tử tế, quá vô tư. Sao em có thể tin rằng
anh không cưới em chỉ vì muốn tốt cho em?”
Anh cho tay vào túi áo gi-lê và rút ra một thứ hình tròn trơn láng. Đó
là một mặt ngọc màu xanh trắng, trên có khắc những Hán tự mà cô
không hiểu. Anh chìa ra cho cô mà tay run hơn bao giờ hết.