“Đây,” Will nói, vẫn nhìn ra cổng, “là lúc Jessamine sẽ nói hai người
nên dừng lại vì hai người khiến con bé buồn nôn.”
Nụ cười biến mất khỏi gương mặt Charlotte. “Tội nghiệp Jessamine.”
Nhưng vẻ mặt của Henry lại cứng rắn lạ thường. “Con bé không nên
làm chuyện đó, Lottie. Đó không phải lỗi của em. Chúng ta chỉ có thể hy
vọng Hội Đồng sẽ nhân từ với con bé.” Anh hắng giọng. “Hôm nay
không nói về Jessamine nữa, được chứ? Tối nay là để ăn mừng. Học
Viện vẫn là của chúng ta.”
Charlotte đấm anh, nhưng có tình yêu trong mắt chị khiến Tessa phải
tránh đi, nhìn về phía Học Viện. Cao cao trên bức tường đá, cô thoáng
thấy có gì chuyển động. Một tấm rèm bị kéo khỏi góc cửa sổ và cô thấy
gương mặt trắng xanh nhìn xuống. Sophie đang dõi nhìn Gideon ư? Cô
không chắc – gương mặt biến mất nhanh hệt như khi nó xuất hiện.
Tessa ăn mặc đặc biệt chỉn chu cho tối nay, với chiếc váy dạ hội mới
Charlotte đặt may cho cô: vải satin xanh lam có phần eo thắt hình tim, cổ
váy tròn khoét sâu trang trí đăng ten Mechlin. Tay áo ngắn xếp nếp, khoe
cánh tay dài trắng ngần, và cô uốn xoăn tóc, cuốn lên, đính thêm những
bông hoa cúc màu xanh sẫm. Mãi tới khi Sophie cẩn thận chỉnh tóc cho
Tessa, cô mới nhận ra chúng giống màu mắt Will, và đột nhiên chỉ muốn
tháo ra bằng sạch, nhưng tất nhiên cô không làm thế, mà chỉ cảm ơn
Sophie đã giúp và thật lòng khen tác phẩm làm tóc của cô ấy.
Sophie rời đi trước để tới giúp Bridget trong bếp. Tessa máy móc ngồi
xuống trước gương. Cô bặm môi và vỗ má. Cô cần chút sắc hồng, cô
nghĩ. Cô trông xanh xao bất thường. Mặt dây chuyền ngọc bích ẩn dưới
viền đăng ten Mechlin, để người khác không nhìn thấy; Sophie đã nhìn
nó lúc Tessa mặc đồ, nhưng không nói gì. Cô cầm sợi dây chuyền thiên
sứ và đeo lên. Nó nằm bên trên sợi dây chuyền kia, ngay dưới xương
quai xanh, và trấn an cô bằng những tiếng tích tắc. Không có lý do nào
cô không thể đeo cả hai, phải không?
Khi cô bước ra hành lang, Jem đang đợi cô. Mắt anh sáng lên khi thấy
cô, và sau khi nhìn hành lang một lượt, anh kéo cô lại và hôn lên môi cô.