QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 134

“Ôi, chị cũng chả biết nữa.” Tibby chìm sâu trong đống chăn gối trên

giường. “Đầu tiên khi bố mẹ có chị, tất cả sống trong một căn hộ bé tí trên
nóc một quán ăn ở đại lộ Wisconsin, và bố chị viết bài cho một tờ báo xã hội
trong khi ông đi học lấy bằng luật. Sau đó hóa ra ông lại là một người bảo vệ
công chúng, và vì vậy mà cả nhà chuyển sang sống ở một xe moóc trên một
vùng rộng hai mẫu gần Rockville, và bố chị học trồng trọt trong khi mẹ chị
nặn tượng. Suốt cả một mùa xuân nào đó cả nhà sống trong một căn lều ở
Bồ Đào Nha.” Tibby nhìn quanh. “Bây giờ nhà chị sống như thế này.”

“Có phải bố mẹ chị còn rất trẻ khi sinh chị không?” Bailey hỏi.

“Mười chín tuổi.”
“Chị giống như một kiểu thí nghiệm của họ vậy,” Bailey nói, đặt Mimi

đang ngủ lên đùi.

Tibby nhìn cô bé. Nó không bao giờ nghĩ ra những từ chính xác như vậy,

nhưng những từ này bắt được một cảm giác. “Chị cho là thế,” nó nói với
một sự cởi mở nhiều hơn dự định.

“Sau đó họ trưởng thành và muốn con cái thật sự,” Bailey phỏng đoán.
Tibby vừa kinh ngạc vừa cảm thấy không thoải mái với hướng mà cuộc

nói chuyện đang dẫn đến này. Điều Bailey nói quả thật đúng. Khi tất cả bạn
bè của bố mẹ nó bắt đầu có con, bố mẹ nó có vẻ như muốn có thêm cơ hội
để sinh con theo đúng cách. Với tất cả những thiết bị quan sát trẻ con và
chăn gối đồng màu và những thứ đồ chơi nhỏ xíu có nhạc đó. Không giống
như những gì với Tibby, một con nhỏ rắc rối chỉ là thứ phụ thêm bị kéo theo
cuộc phiêu lưu.

Bailey nhìn nó với đôi mắt to đầy thông cảm. Tibby cảm thấy buồn. Nó

không chắc liệu nó sẽ kết thúc câu chuyện này như thế nào. Nó muốn ở một
mình. “Chị phải, ừm, đi một chút. Em về đi,” Tibby nói.

Riêng lần này Bailey không có vẻ muốn phản đối. Nó đứng lên đi về.
“Em đặt Mimi lại nhé?”
Tibby ơi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.