QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 144

“Đấy là anh à?” Tibby hỏi, hơi nín thở.
“Đúng, là tôi,” cậu ta trả lời. Vào ngày 13 tháng Hai.

Tibby - nhà quay phim tài liệu đầy khinh bỉ - biết đó là một điều tuyệt vời.

Nhưng vì một số lý do nhất định, nó cảm thấy hơi chút ấn tượng dù đã
cưỡng lại. “Có lẽ hôm nay anh sẽ lên đến bàn đó lần nữa,” nó nói.

“Có thể lắm,” Brian đồng tình. “Kể cả nếu tôi không lên được bàn đó, thì

ở đây cũng có cả thế giới.”

Cả Tibby và Bailey đều liếc mắt qua vai Brian để nhìn trò chơi, trong đó

Brian là một chiến binh to lớn đầy cơ bắp đang đứng với một nhóm quân
toàn những chiến binh trung thành và một phụ nữ đẫy đà để chiến đấu.

“Bạn thậm chí chẳng đánh lại được một con rồng trước bàn 7,” cậu ta giải

thích.

Ở bàn 4, có một cuộc chiến đấu trên biển. Ở bàn 6, những kẻ phá hoại đốt

làng của Brian và cậu ta đã cứu thoát tất cả phụ nữ và trẻ em ở đó. Tibby
nhìn tay cậu ta lướt thoăn thoắt và chắc chắn trên các phím khác nhau. Cậu
ta chẳng cần nhìn các phím.

Sau khi con rồng thứ hai xuất hiện, Tibby nghe thấy tín hiệu hết pin và

chiếc camera tắt phụt, nhưng nó vẫn xem cậu ta chơi tiếp.

Sau một vòng vây hãm dài tại một lâu đài trung cổ, Brian dừng trò chơi

và quay lại.

“Tôi nghĩ là pin của cô hết rồi,” cậu ta nói.
“Ừ đúng rồi,” Tibby nói một cách thờ ơ. “Đó là viên pin thứ ba của tôi.

Tôi không còn viên nào nữa. Có lẽ chúng ta sẽ hoàn tất nốt cảnh quay sau
vậy.”

“Được thôi,” Brian đồng ý.
“Anh có thể chơi tiếp nếu muốn,” Tibby nói.
“Tôi sẽ chơi tiếp,” cậu ta nói.

Bailey mua cho mỗi người bọn họ một chiếc bánh hoa quả Hostess và họ

ngồi xem phiên bản trận chiến anh hùng của Brian suốt 24 bàn trước khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.