QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 33

Đúng vậy, một chặng đường dài. Bridget tỉnh dậy vào lúc 4h sáng để lên

một chuyến bay vào lúc 6h đến Los Angeles, sau đó là một chuyến bay dài
hai tiếng từ LAX đến cái sân bay bé xíu ở Loreto, một thị trấn trên bờ Biển
Cortez ở bờ Đông bán đảo Baja. Sau đó là một chặng đường bằng xe tải - đủ
dài để nó thiếp ngủ một lúc lâu và tỉnh dậy hoàn toàn mất phương hướng.

Sherrie tiếp tục với thành viên khác của trại. Cabin này có mười bốn chiếc

giường đôi có khung kim loại đơn giản, chiếc nào cũng trải một lớp đệm
mỏng. Bên trong cabin vẫn chưa làm xong, phần lớn vẫn là những tấm ván
gỗ thông ghép lỏng lẻo với nhau. Bridget đi ra ngoài đến chỗ chiếc cổng
vòm bé tí trước cửa cabin.

Nếu phần bên trong chính là một trại hè điển hình thì bên ngoài thật là kỳ

diệu. Khu trại trông ra một bờ cát trắng và hàng cọ. Vịnh xanh ngắt một
cách hoàn hảo, trông cứ như hình ảnh bê nguyên xi từ một cuốn sách hướng
dẫn du lịch nào đó vậy. Bao quanh vịnh là những dãy núi, san sát nhau dọc
theo bán đảo Concepción.

Đằng sau khu trại là những quả đồi thấp, lởm chởm. Ai đó đã làm được

một việc kỳ diệu là tạo ra giữa bãi biển và những quả đồi khô cằn hai sân
bóng đẹp, kích cỡ tiêu chuẩn, được tưới tiêu thành một bãi xanh đều mơn
mởn.

“Xin chào. Xin chào.” Bridget vẫy tay với hai cô gái đang vác đồ đi vào

cabin. Họ có những đôi chân rám nắng và săn cơ bắp của những người chơi
bóng đá.

Bridget đi theo họ vào cabin. Hầu như tất cả các giường đều đã có người.

“Bạn có muốn đi bơi không?” nó hỏi. Bridget không sợ người lạ. Thường thì
nó thích người lạ hơn những người nó đã biết.

“Tớ phải dỡ đồ ra đã,” một đứa nói.
“Tớ nghĩ chúng ta sẽ đi ăn tối ngay sau một phút nữa thôi,” cô gái kia nói.

“Được thôi,” Bridget thoải mái nói. “Nhân tiện, tên tớ là Bridget. Hẹn gặp

lại các bạn sau,” nó nói với lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.