QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 78

Mẹ nó thở dài. “Vậy còn bọn trẻ con kia thế nào?”
“Con không biết. Tóc vàng. Ít nói.”

“Bao nhiêu tuổi?”
Carmen cảm thấy không thích những câu hỏi này. Nó cảm thấy như đang

trở lại thành trẻ con và được thương hại. “Thiếu niên. Cậu con trai thì hơn
tuổi con. Con không biết chính xác tuổi.”

“Ừm. Lẽ ra bố nên nói cho con biết trước khi con đến đó.”

Carmen có thể cảm thấy có sự tức giận trong giọng mẹ nó. Nhưng bây giờ

nó không muốn liên can đến việc đó.

“Không sao đâu mẹ. Bố nói bố muốn khi nào gặp sẽ cho con biết. Chỉ là...

con không cảm thấy thích ở đây chút nào nữa thôi.”

“Ôi con yêu, con đang thất vọng không có riêng bố cho con.”

Khi có câu nói đó, Carmen không thể nào tìm thấy chỗ thích hợp cho cơn

phẫn nộ của nó được nữa.

“Không phải thế,” nó rền rĩ. “Họ thật...”
“Sao con?”

“Con không thích họ,” nỗi tức giận của Carmen đã khiến nó không nói ra

lời.

“Tại sao thế?”
“Con chỉ không thích thôi. Họ cũng không thích con.”

“Làm sao con biết?” mẹ nó hỏi.
“Con chỉ đơn giản là biết,” Carmen dằn dỗi nói, tự căm ghét chính mình

vì đã trẻ con như vậy.

“Con cáu với những người lạ đó, hay con cáu với bố?”

“Con không cáu với bố,” Carmen nói nhanh, thậm chí không chút suy

nghĩ. Không phải là lỗi của bố nó khi ông say mê một phụ nữ có đủ thể loại
nước uống cho các con và một phòng dành cho khách sang trọng cỡ khách
sạn năm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.