QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 79

Nó tạm biệt mẹ và hứa hôm sau sẽ gọi lại. Sau đó nó nằm cuộn mình

trong chăn và khóc vì những lý do mà nó cũng chẳng biết là gì nữa.

Một phần tỉnh táo trong đầu bảo nó rằng nó nên cảm thấy mừng cho bố

nó. Ông đã gặp người phụ nữ ông yêu đến độ muốn làm lễ cưới. Ông bây
giờ đã có cả cuộc sống. Rõ ràng đó là điều ông muốn. Nó biết lẽ ra mình nên
cầu cho ông có những gì ông muốn.

Nhưng nó vẫn ghét họ. Và nó ghét mình vì đã ghét họ.

***

Bridget từ từ thả mình xuống làn nước ấm. Hàng nghìn con cá nhỏ đang

rỉa quanh mắt cá nó.

“Tớ muốn có Eric,” nó bảo Diana, cô gái ở bên đội 4. “Cậu đổi nhóm với

tớ được không?” Đây không phải lần đầu tiên nó đề nghị thế.

Diana cười nó. “Cậu không nghĩ là họ sẽ chú ý à?”
“Anh ấy sẽ hướng dẫn một buổi tập chạy vào lúc 5h,” Emily nói.

Bridget nhìn đồng hồ “Úi, năm phút nữa thôi.”
“Cậu không sẵn sàng để chạy đâu,” Diana nói.
Bridget đã ra khỏi làn nước. “Có chứ.”

“Sáu dặm đấy,” Emily nói.
Thực tế là Bridget đã chẳng chạy dù chỉ một dặm trong suốt hai tháng

qua. “Họ sẽ tập trung ở đâu?”

“Ở gần kho dụng cụ,” Emily nói, nhúng mình sâu hơn vào làn nước.

“Hẹn gặp lại các cậu,” Bridget nói với qua vai mình.
Trong cabin nó mặc vội vàng một cái quần soóc và một cái áo lót thể thao

trùm ra ngoài bộ đồ tắm. Nó đi tất và xỏ giày vào. Trời nóng phát khiếp nên
chẳng cần phải lo về việc chạy với cái áo lót thể thao có được chấp nhận hay
không.

Nhóm chạy đã bắt đầu. Bridget phải chạy theo họ một chặng đường. Lẽ ra

nó phải dành một phút cho khởi động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.