QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 94

Mắt Tibby tìm kiếm một mục tiêu để nhìn ngoài gương mặt của Bailey và

cuối cùng đã hạ cánh ở một tấm vải lưới có dính một cái kim và một mảnh
vải đỏ trên ga giường Bailey. Dòng chữ thêu BẠN LÀ… CỦA TÔI. Cái chỗ
ba chấm là chữ gì nhỉ? Ánh nắng? Thứ này làm Tibby có cảm giác bi đát và
hơi thương cảm.

“Tốt hơn là chị nên đi,” Tibby nói gần như thì thầm.

“Tốt thôi. Ra khỏi đây đi,” Bailey nói.
“Ok. Gặp lại em sau nhé,” Tibby nói như người máy. Nó quay người về

hướng cửa ra vào.

“Áo đồng phục rất đẹp,” Bailey thật sự đã vỗ vào lưng nó.

“Cảm ơn,” Tibby nghe thấy tiếng của chính nó khi chuồn ra khỏi phòng.
Carmen thân mến,
Mùa hè nào đó tớ muốn tất cả bọn mình đến đây cùng nhau. Đó là điều

tuyệt vời nhất mà tớ có thể tưởng tượng ra. Ngày đầu tiên tớ phải đi bộ đến
hàng nghìn bước xuống mỏm đá để đến một làng chài nhỏ tí tẹo có tên là
Ammoudi trên vịnh Caldera. Caldera tức là “vịnh nhỏ” đấy. Đó chính là lớp
nước đã tràn vào sau khi một cái núi lửa kinh khủng đã nổ và làm phần lớn
hòn đảo chìm xuống. Sau khi tớ vẽ xong những chiếc thuyền Hy Lạp xinh
đẹp này, trời sẽ nóng như hun, vì thế tớ sẽ mặc đồ bơi và lặn xuống những
làn nước mát lạnh trong suốt kia.

Tớ đã vẽ một bức tranh cho cậu. Đó là tháp chuông ở ngay Oia này. Ông

nội hay thẹn thùng của tớ, người không biết nói tiếng Anh ấy, đã đi vòng
quanh và ngắm nghía bức tranh của tớ một lúc lâu. Ông gật đầu vẻ rất hài
lòng, và cử chỉ ấy trông xinh cực.

Effie và tớ đã cưỡi xe máy cổ đến Fira, ngôi làng lớn nhất trên đảo, và đã

uống cà phê đặc không thể tưởng được ở một quán ngoài trời. Cả hai chị em
tớ đều cảm thấy ngất ngư vì thứ cà phê đó. Tớ trở nên lo lắng và im lặng,
còn Effie thì tỏ vẻ tán tỉnh thái quá với những anh bồi bàn và thậm chí còn
cả với (một số?) người đi ngang qua nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.