QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 365

Ngay khi nàng vừa ngắt xuống, cả bụi hoa bỗng chốc héo rủ, một

luồng ánh sáng xanh từ bụi hoa bay ra hướng về phía đóa hoa nàng vừa
ngắt xuống.

Ánh sáng màu xanh bừng sáng rồi biến mất, đóa hoa nhỏ trong tay giờ

đây đã hóa thành một hạt châu màu xanh lục, tỏa sáng từ bên trong, cầm
lên liền cảm nhận được một luồng khí trong lành quanh quẩn bên tay.

"Sinh linh châu." Tinh Nhan cong khóe môi. Sinh linh châu tuy hiếm

nhưng không phải là bảo bối quý giá, nhưng đối với nàng thì nó rất cần
thiết.

Nhanh chóng dùng thần thức ký vào khế ước, sinh linh châu chạy

thẳng vào đan điền, mỗi một nhịp đập như đang run lên, bắt đầu co lại rồi
thu nhỏ hơn một chút, đồng thời ánh sáng xanh hòa vào dòng máu, chảy
đến từng nơi trên cơ thể rồi rót vào kinh mạch.

---- Đây là nguyên nhân khiến nàng có khả năng tự hồi phục vết

thương nhanh hơn người bình thường.

"Đại hòa thượng." Tâm trạng nàng rất tốt, "Đi thôi."

Giới Sân chắp tay trước ngực, nở nụ cười ấm áp, hắn vui vẻ nói,

"Được."

***

Sau năm năm, ngọc bài tự đồng mất tín hiệu, hai người ra khỏi động

phủ không cần quay lại chỗ thuê mà tiến thẳng vào trong thành.

Bọn họ không tìm kiếm mà chỉ đi dạo loanh quanh. Đối với người tu

tiên, tu luyện quên cả thời gian, yên tĩnh lâu như thế nên muốn nghỉ ngơi
một chút cũng là điều dễ hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.