QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 187

- Bí thư Lôi, tôi trịnh trọng nói với ông, tôi không có chút bệnh

nào cả. Giờ tôi có thể lập tức quay về cục làm việc. - Tất Phu Chiết
vô cùng cố chấp. Thượng Phương Phương sợ anh lại gây ra chuyện
gì bèn kéo anh về nhà. Tất Phu Chiết không chịu đi, muốn nói rõ
ràng với Lôi Đạt Nhân.

- Anh Tất, anh thực sự không biết là mình có bệnh sao? - Tiêu

Thành Khí hỏi.

- Tôi chẳng có chút bệnh nào cả! - Tất Phu Chiết kiên định đáp.

- Nói thật cho anh biết, anh bị bệnh thần kinh. - Tiêu Thành

Khí nói.

- Ông mới bị thần kinh, các người vu oan cho tôi! Đây là một căn

bệnh không hề có, các người đang muốn giăng bẫy tôi, tôi không
mắc lừa đâu.

- Anh Tất, nếu anh thực sự cảm thấy mình không bị bệnh mà

lại không chịu tuân theo sự sắp xếp của tổ chức thì đừng trách
chúng tôi áp dụng biện pháp cưỡng chế! - Tiêu Thành Khí bị Tất
Phu Chiết làm cho nổi giận.

Tất Phu Chiết từ trước đó đã cảm thấy đám người mà Tiêu

Thành Khí mang tới cứ nhìn mình chằm chặp là chẳng có ý gì tốt,
giờ nghe ông ta nói vậy, anh bỗng trở nên cực kì nhạy cảm, tưởng
rằng họ định ra tay với mình, bèn rút phắt con dao ở thắt lưng ra,
hét lớn:

- Tôi xem ai dám lại đây, ai lại gần tôi chém người đó!

Những người có mặt thấy Tất Phu Chiết rút dao ra, đứng chắn

cửa thì hơi căng thẳng, nhưng vẫn mạo hiểm bảo vệ cho Lôi Đạt

Nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.