QUÂN VƯƠNG - THUẬT TRỊ NƯỚC - Trang 131

trọng thì sự bại vong của ngài chắc không thể tránh khỏi bởi ngài sẽ không
thể hành động khác với bản chất của ngài. [91 Một lần nữa, cũng như khi
bàn về Giáo hoàng Alexander VI (chương 7), Machiavelli ám chỉ tới sự
ngắn ngủi của thời gian nắm quyền Giáo hoàng của Julius II chứ không
phải tuổi thọ ngắn ngủi của ngài.
]

Tóm lại, tôi xin kết luận rằng, do số phận thì mang tính thay đổi còn
con người thường không chịu thay đổi nên người ta sẽ thành công khi hai
yếu tố trên hòa hợp, và thất bại khi chúng không thuận nhau. Tôi cũng tin
rằng táo bạo thì hơn là cẩn trọng, vì số phận cũng giống như người đàn
bà92, để chế ngự nàng thì cần phải nặng tay và cương quyết với nàng. [92
Ở đây Machiavelli làm phép so sánh giữa sức mạnh cho một cuộc giao
hoan thô bạo với sức mạnh xác định động cơ quyền lực chính trị
.]

Có thể thấy rằng nàng thường dành cho người đàn ông táo bạo chứ
không phải người vẫn tán tỉnh nàng một cách cứng nhắc. Hơn nữa, là đàn
bà, nàng luôn thân thiện với bọn thanh niên vì chúng ít thận trọng hơn,
hung hăng hơn và đòi hỏi nàng với nhiều sự táo bạo hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.