QUẢNG CÁO THEO PHONG CÁCH OGILVY - Trang 290

Lasker, Resor, Rubicam, Burnett, Hopkins và Bernbach | 289

hiện rằng chúng ta không bị áp bức gì cả. Tuy nhiên, tôi luôn cảm
thấy rằng có những cách tốt hơn và đáng tuyên dương hơn để làm
điều này thay vì tránh né hoặc chế giễu công khai sản phẩm của
những người trả lương cho chúng ta.”

“Tôi nghĩ là cảm nhận của tôi giống như những nhận định của vị
phó chủ tịch của một hãng cạnh tranh. Khi được hỏi tại sao ông
lại hút loại thuốc không-mấy-phổ biến mà công ty ông quảng cáo,
ông đã trả lời rằng: ‘Với tôi, không có mùi vị hay hương thơm như
của bánh mì và bơ.’”

Leo rất lấy làm tiếc cho xu hướng của các đại lý du lịch muốn thổi
phồng dịch vụ của họ với khách khàng. Không lâu trước khi mất,
ông đã nói với nhân viên của mình rằng:

“Đến một lúc nào đó, sau khi tiễn tôi đi, các bạn có thể cũng
muốn tiễn luôn cả tên tuổi của tôi.”

“Nhưng hãy để tôi cho các bạn biết khi tôi vẫn còn có thể yêu cầu
các bạn gỡ tên tôi khỏi cửa. Rằng đó sẽ là ngày mà các bạn dành
nhiều thời gian kiếm tiền hơn là để làm quảng cáo.”

“Khi mối quan tâm chính của các bạn là vấn đề mở rộng quy mô
hơn là công việc tốt đẹp, chăm chỉ và tuyệt vời.”

Tôi ước mình đã viết được những điều như thế.
Ông có hai người con trai, một là nhà địa lý và một là kỹ sư,

và một người con gái – một nhà thơ. Ông sống trong một trang trại
ở ngoại ô Chicago, nhưng làm việc 364 ngày một năm, trừ những
chuyến đi không thường xuyên tới trường đua ngựa Arlington. Ông
rất thích cây cỏ và trò chơi đố chữ.

CLAUDE C.HOPKINS (1867-1932)

Bằng việc xua đuổi căn bệnh “học giả làm sang” của những

người viết quảng cáo người Anh và hướng tôi đến nhiệm vụ chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.