· Trường phái ấu trĩ (Naïve Painting) – Henri Rousseau
· Trường phái Fôvit
[12]
(Fauvism) – Henri Matisse
· Trường phái lập thể ( Cubism) - Pablo Picasso
· Trường phái De Stijl hay Tân tạo hình
[13]
( Neoplasticism) – Piet Mondrian
· Trường phái hội hoạ hành động (Action Painting) – Jackson Pollock
· Trường phái nghệ thuật động học (Kinetie Art) – Alexander Calder
Một họa sĩ không thể trở nên nổi tiếng bằng cách vẽ bắt chước Picasso.
Một chiếc xe ô-tô không thể nổi tiếng nếu được thiết kế sao chép chiếc xe Porch. Bởi vì đó là sự
độc đáo. Đó là sự sáng tạo theo đúng định nghĩa thông thường của từ đó.
Điều này làm sáng tỏ từ ngữ đã bị lạm dụng và hiểu sai nhiều nhất trong lĩnh vực tiếp thị.
3. QUẢNG CÁO VÀ SÁNG TẠO
Nếu bạn đã từng làm việc cho một hãng quảng cáo (như chúng tôi), bạn hẳn sẽ đồng ý với chúng
tôi rằng từ ngữ bị lạm dụng nhiều nhất trong ngành này chính là từ sáng tạo.
Bạn thấy đấy, nào là phòng sáng tạo, giám đốc phụ trách sáng tạo, phương pháp sáng tạo, chiến
lược sáng tạo, và nền tảng sáng tạo. Lối tư duy ở đây là bất cứ cái gì hay bất cứ ai nếu không sáng tạo
thì không phải là quảng cáo hoặc không nằm trong hãng quảng cáo.
Vậy thì hành động sáng tạo là gì? Theo từ điển và theo cách hiểu thông thường của từ này, sáng tạo
nghĩa là việc làm ra cái gì đó độc đáo, hoặc mới mẻ và khác biệt.
Nhưng nếu có cái gì đó “cũ và quen thuộc” lại tốt hơn cái “mới và khác biệt” thì sao? Không sao
cả, cái “cũ và quen thuộc” sẽ không được dùng tới bởi vì nó không sáng tạo. Bởi vì sáng tạo chính là
cái mà các hãng quảng cáo được người ta trả tiền công. Đúng vậy không?
SẢN PHẨM VÀ TÍNH SÁNG TẠO
Thế nhưng phải chăng tính sáng tạo cần có trong sản phẩm hơn là trong mẩu quảng cáo? Phải
chăng cốt lõi của việc xây dựng thương hiệu là tạo ra nhận thức rằng thương hiệu đó đứng đầu trong
một chủng loại mới hơn là tạo ra nhận thức rằng mẩu quảng cáo cho thương hiệu đó là một mẩu quảng
cáo đột phá?
Phải chăng bạn sẽ giảm nhiệt tình mua một sản phẩm nến bạn nhận thấy mẩu quảng cáo cho sản
phẩm đó tuyệt vời nhưng bản thân sản phẩm lại tầm thường? Và phải chăng bạn sẽ dễ mua một sản
phẩm hơn nếu bạn thấy quảng cáo thì tầm thường còn sản phẩm thì tuyệt vời? Chẳng đúng sao khi
nhiều người cho rằng quảng cáo chẳng liên quan gì đến họ, chẳng qua chỉ là một thứ họ phải chịu đựng
để được xem truyền hình hay nghe radio? Hay chỉ là trang giấy họ phải lật qua để tìm bài cần đọc
trong tạp chí hay tờ báo?