Vậy nên sự tò mò của họ hầu như đã được thỏa mãn sau khi xác định được
hai điều này.
Mức độ xử lý diễn ra trong tâm trí người xem đối với quảng cáo này, cũng
như đối với rất nhiều mẩu quảng cáo khác, là rất thấp. Trong mẩu quảng cáo
này, mọi thứ bạn cần biết về thương hiệu đã có trong tiêu đề, nên bạn có
khuynh hướng nghĩ rằng bạn không cần động não quá nhiều để hiểu được
mẩu quảng cáo nói về điều gì, cho dù bạn mới chỉ nhìn thoáng qua nó.
Thông điệp được truyền đạt gần như tức thì, miễn là bạn có đọc nó. Như báo
cáo của Franzen đã nói: ‘Khi điều gì đó trong tâm trí chúng ta quyết định
rằng chúng ta đã có đủ thông tin, chúng ta sẽ chuyển sự tập trung sang mẩu
quảng cáo kế tiếp, hoặc đến yếu tố gây kích thích khác.’ Tất cả điều này xảy
ra trong vỏn vẹn khoảng 7 cái chớp mắt liên tục (khoảng 2 giây). ‘ Một độc
giả bình thường không bao giờ đọc hết cả câu (ví dụ như một câu tiêu đề dài
hơn bình thường chẳng hạn).’
Sự nhận diện
Mặc dù chỉ có được sự chú ý nhỏ bé, mẩu quảng cáo vẫn có thể đọng lại
để ít nhất củng cố và duy trì sự nổi bật của thương hiệu trong tâm trí người
xem. Khả năng người xem có thể nhận diện được nếu họ tình cờ gặp lại mẩu