QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 11

bên quầy gỗ mòn vẹt tơi tả. Tại đó gã chưởng quỹ

*

đang hâm nóng những

vò rượu thiếc trong một chậu nước sôi.

Chủ hiệu buôn.

Đào Cam lưu loát dùng tiếng Quảng Châu bảo tiểu nhị mang cho họ hai vò
rượu lớn. Trong lúc chờ đợi, Kiều Thái chống cùi chỏ lên mặt bàn nhờn mỡ,
ủ rũ đưa mắt dò xét các vị khách.

“Thật đông đúc!” Một hồi sau, y lầm bầm. “Huynh thấy tên lùn kinh tởm
đằng kia không? Không hiểu sao Kiều mỗ có thể bỏ qua gã ngớ ngẩn xấu xí
đó khi bước vào chứ!”

Đào Cam ngó nhìn nam nhân lùn bè bè đang ngồi trơ trọi một mình tại chiếc
bàn gần cửa sổ. Hắn có khuôn mặt phẳng lì, ngăm đen cùng vầng trán nhăn
nheo thấp tịt và một cái mũi to bạnh. Cặp mắt nhỏ và trũng sâu nằm dưới
hàng chân mày lởm chởm. Đôi bàn tay to lớn, lông lá của hắn siết chặt
quanh chiếc chén rỗng.

“Kẻ duy nhất có ngoại hình đường hoàng chính là người ở bàn bên!” Đào
Cam thầm thì. “Hắn trông như một cao thủ võ lâm.” Y hất cằm về phía một
nam nhân vai rộng đang lẳng lặng ngồi một mình ở bàn bên. Hắn mặc một
tấm áo choàng gọn ghẽ màu xanh lam sẫm, thắt chặt dây đai đen tuyền
quanh eo lưng mảnh khảnh. Đôi mắt sụp mí khiến gương mặt rám nắng khôi
ngô của hắn vương nét buồn ngủ. Hắn đang nhìn trừng trừng vào khoảng
không, dường như lãng quên thế sự xung quanh.

Tên tiểu nhị nhếch nhác đặt hai vò rượu lớn xuống trước mặt họ. Sau đó, y
quay trở lại quầy thu ngân. Rõ ràng là y cố tình làm lơ tên lùn đang vẫy chén
rượu cạn với mình.

Kiều Thái hớp một ngụm, có vẻ khá ngờ vực. “Cũng không tệ chút nào!” Y
thốt lên, vẻ ngạc nhiên thú vị. Kiều Thái uống cạn chén rượu, đoạn rót thêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.