QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 198

“Họ Diêu quả là một tên khốn bủn xỉn!”

“Không phải là một kẻ dễ chịu cho lắm”, Địch Công đồng tình, “và đủ giảo
hoạt để có thể đoán trước việc ta sẽ cử người bám theo y, rõ ràng là thế.”
Ông giật mạnh bộ râu rồi bất chợt hỏi Kiều Thái, “Hai tỳ nữ của họ Nghê
vẫn ổn cả chứ?”

“Ồ vâng, họ thoát được dù phải trải qua một phen hú vía!” Y toét miệng
cười thêm vào, “Ấy thế mà đến lúc này thì họ không còn là tỳ nữ nữa, và
cũng chẳng còn là các thiếu nữ nữa - nếu thuộc hạ nhận định tình hình chính
xác. Bẩm đại nhân, thuộc hạ có ấn tượng rõ rệt rằng gã thuyền trưởng ấy,
sau khi có chút bình phục khỏi nỗi bàng hoàng trước vụ sát hại tình nhân cũ
của mình, bỗng nhận ra trong suốt mấy năm nay mối quan hệ vô tư, thuần
khiết của họ mỗi ngày lại dần nhạt nhẽo hơn - ngay cả đối với một kẻ theo
thuyết thần bí như hắn! Và vì đã quay trở lại thành một nam nhân tự do tự
tại, có thể nói là vậy, nên tốt hơn là hắn nên cân nhắc ‘tình phụ tử’ đối với
hai thiếu nữ mà mình vẫn đang bảo bọc. Nhất là khi hai nữ nhân hỗn xược
kia chẳng mong gì hơn!”

Đào Cam trao cho Địch Công ánh nhìn tò mò lúc y nghe được câu hỏi của
ông về cặp song sinh. Giờ đây, y thắc mắc:

“Thưa đại nhân, cặp song sinh kia có liên quan đến vụ án của Liễu Ngự sử
sao?”

“Không trực tiếp.” Địch Công đáp lời.

“Làm sao mà hai nữ nhân ấy có thể cho dù là gián tiếp thì…”, Kiều Thái mở
lời, vẻ kinh ngạc. Thế nhưng, Địch Công đã giơ tay lên và chỉ về phía cửa.
Tổng quản đang dẫn đường cho hai nam nhân toàn thân nhung y võ phục
gọn gàng. Họ đội mũ sắt chóp nhọn cùng giáp xích viền đồng, dấu hiệu của
các đội trưởng kỵ binh. Sau khi cả hai nghiêm nghị hành lễ với quan án,
người nhiều tuổi hơn lấy một phong thư lớn được niêm phong kín từ trong
ủng của mình ra. Đặt nó lên án thư, y kính cẩn thưa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.