QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 32

Nói đoạn, nàng lấy từ trong tay áo ra một ống gậy tre nhỏ và lắc ra một số
mối nối nhỏ hơn từ nó. Đó là một chiếc gậy dò đường có thể xếp gọn lại.

Đào Cam tức thì nhìn vào đôi mắt nàng. Chúng là một màu xám mờ đục, mù
lòa.

“Tất nhiên là ta sẽ đưa nàng về nhà.” Y nói với vẻ ăn năn.

“Không cần đâu, thưa ngài. Tiểu nữ rất thông thạo khu này. Tiểu nữ chỉ cần
biết điểm xuất phát thôi.”

“Đáng lẽ ta phải giết chết lũ khốn hèn hạ đó!” Đào Cam lẩm bẩm giận dữ.
Rồi y nói với nữ nhân, “Đây, đây là tay áo của ta. Nếu ta dẫn đường, nàng sẽ
về nhanh hơn. Nàng sống ở đâu?”

“Ngài thật chu đáo, thưa ngài. Tiểu nữ sống gần góc Đông Bắc chợ.”

Họ cùng bước đi, Đào Cam dẹp lối mở đường bằng khuỷu tay xương xẩu
của mình. Sau một hồi, nữ nhân ấy hỏi:

“Ngài là quan viên tạm thời đang có công vụ liên quan đến nha phủ của
thành này, phải không ạ?”

“Ồ, không đâu! Ta chỉ là một thương nhân đến từ khu Tây thành.” Đào Cam
mau lẹ đáp lời.

“Tất nhiên rồi. Xin thứ lỗi cho tiểu nữ!” Nàng nhu mì nói.

“Điều gì khiến nàng nghĩ ta là một quan viên?” Đào Cam dò hỏi, vẻ tò mò.

Nàng ngập ngừng đôi chút rồi đáp:

“À, tiếng Quảng Châu của ngài rất thông thạo, nhưng thính giác của tiểu nữ
rất nhạy, tiểu nữ nhận ra khẩu âm chốn kinh thành. Thứ nữa, khi ngài lừa gạt
hai tên kia, giọng nói của ngài mang khẩu khí đích thực của kẻ có quyền có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.