QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 75

Vũ nữ gắng gượng đứng dậy. Châu Mộc Nô nhặt nhạnh những mảnh vải
rách nát, rồi quay về phía Kiều Thái và Diêu Thái Khai, rít lên với đôi mắt
rực lửa:

“Hãy lưu tâm những gì hắn đã nói. Thiếp sẵn sàng trao thân cho ai trả giá
cao nhất!”

Ngẩng cao đầu, nàng bước về phía tấm màn trướng và biến mất. Hai nhạc
công vội vã nối gót Châu Mộc Nô.

“Thật là một kỹ nữ hung hăng!” Diêu Thái Khai cười to với Mãn Tốc Nhi.
“Ta dám chắc ả cũng khá khó chịu đó!” Y rót đầy chén rượu của Mãn Tốc
Nhi, rồi nâng chén của mình lên và nói, “Đa tạ buổi thiết đãi thịnh tình này!”

Mãn Tốc Nhi lặng lẽ cúi đầu. Diêu Thái Khai đứng dậy và Kiều Thái làm
theo. Y cũng muốn nói vài lời cảm tạ nhưng rồi lại thôi khi nhìn thấy đôi
mắt bừng bừng lửa giận của Mãn Tốc Nhi. Vị chủ nhân dẫn họ băng qua hoa
viên thơm ngát hương hoa để ra tới cổng, và tiễn họ với vài lời cáo biệt vừa
đủ nghe.

Các phu khiêng kiệu của họ Diêu hối hả chạy ra trước mặt họ, nhưng Kiều
Thái lắc đầu.

“Chúng ta hãy tản bộ một chút nào.” Y nói với Diêu Thái Khai. “Không khí
trong đó ngột ngạt quá, và món rượu ngoại quốc đó bắt đầu xông lên đầu ta
rồi.”

“Thảo dân cũng là người có chút tiếng tăm.” Thương gia béo phị ngần ngại
nói. “Thật sự thảo dân không cho là mình nên tản bộ vòng vòng đâu.”

“Tả Quả nghị Đô úy cũng vậy thôi.” Kiều Thái lãnh đạm nói. “Phố xá
đương lúc vắng vẻ, sẽ không ai thấy chúng ta đâu. Cùng đi nào!”

Họ bước đi về phía góc phố, những tên phu kiệu cũng nối theo sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.