QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 123

cho họ phương thuốc đầu tiên này: "Nếu ông không muốn làm việc thì đừng
tự bắt buộc phải làm nó". Cốt ý để làm nhẹ bớt tình cảm khẩn trương của họ
đi. Phương thuốc ấy dường như giản dị quá, nhưng nó trị được tận căn
chứng bệnh. Khi một người mắc chứng bệnh u uất, muốn gì đều được như
ý, thì còn trách móc gì ai nữa?
Còn thù oán gì nữa mà mong tự tử để tự trả thù? Tôi nói với họ: "Nếu ông
muốn đi coi hát hay muốn đi chơi, cứ đi. Giữa đường ông không muốn đi
nữa thì thôi, ngừng lại. Như vậy, họ được thoả lòng hiếu thắng. Họ thấy họ
lớn hơn ông Trời, vì muốn làm gì thì làm kia mà! Một mặt khác, họ thường
muốn áp chế và trách móc mọi người nhưng nếu ai cũng đồng ý với họ luôn
luôn, thì họ còn áp ché ai được nữa? Phương pháp đó có kết quả tốt và chưa
bao giờ con bệnh của tôi tự tử hết", cho nên tôi sẵn sàng câu trả lời: "Ông
đã không muốn làm gì thì cứ việc nghỉ". Có một đoi khi họ đáp: "Tôi chỉ
muốn nằm suốt ngày". Tôi biết nếu để họ nằm ở giường suốt ngày thì chẳng
bao lâu họ sẽ khó chịu, không muốn nằm nữa. Bởi vậy tôi chẳng hề cản. Vì
nếu ngăn cảm thì họ gây rối liền. Tôi luôn luôn để họ tự tiện. Đó là qui tắc
thứ nhất.
"Qui tắc thứ nhì là tấn công trực tiếp cách sống của họ. Tôi bảo họ: "Bệnh
ông có thể hết được nếu ông theo đúng phương sách trong hai tuần: ông
ráng mỗi ngày nghĩ ách làm vui lòng một người khác". Tôi khuyên vậy là vì
họ thường chỉ bận óc với ý nghĩ: Làm sao cho người khác bực mình được?"
Nghe tôi khuyên, họ trả lời những câu rất lý thú. Có người nói: "Điều đó dễ
lắm. Suốt đời tôi chỉ tìm cách làm vui lòng mọi người". Thực ra, họ không
bao giờ như vậy cả. Tôi chức họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy. Tôi lại
khuyên: "Khi nào không ngủ được, thì ông nghĩ cách làm vui lòng một
người khác, ông sẽ mau hết bệnh lắm".
Tất nhiên tôi dặn họ phải làm vui lòng ngừơi một cách nhũn nhặn, thân ái.
Hôm sau gặp họ, tôi hỏi: "Hồi hôm, ông có nghĩ tới lời tôi khuyên nhủ
không?" Họ đáp: "Vừa đặt mình tôi đã ngủ rồi, thành thử không nghĩ tới
được". Ngủ được còn gì hơn nữa?
Có người trả lời: "Tôi không sao theo lời ông được, vì tôi nhiều nỗi lo quá
rồi". Tôi bảo họ: "Thì ông cứ lo việc ông đi; nhưng đồng thời, ông có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.