QUẢNG TRƯỜNG NGÔI SAO - Trang 44

Đến khách sạn, hai chúng tôi vào quầy rượu uống tách cà phê Ailen,

nghĩa là pha thêm rượu Whisky. Cha tôi hút điếu xì gà Upman quen thuộc
của ông. Khách sạn Splendid này có gì khác với Claridge, George V, với tất
cả các quán trọ của Paris và châu Âu? Các khách sạn quốc tế và các toa tầu
Pullman liệu có che chở tôi được lâu dài để khỏi phải trở về nước Pháp
không? Cuối cùng tất cả các bể cá ấy đều làm tôi buồn nôn. Tuy nhiên
những điều tôi đã quyết định giúp tôi giữ lại được đôi chút hi vọng. Tôi sẽ
ghi tên theo học khoa Văn ở trường trung học Bordeaux. Sau khi đậu vào,
tôi sẽ không bắt chước Rastignac đứng trên đỉnh đồi Montmartre nhìn
xuống. Tôi không có chút gì giống với chàng trai can đảm người Pháp kia.
“Sắp tới, Paris sẽ thuộc về hai chúng ta!” Chỉ những chủ kho bạc ở Saint-
Flour hoặc ở Libourne mới ấp ủ kiểu lãng mạn chủ nghĩa ấy thôi. Không
đâu, Paris quá giống tôi. Một bông hoa giả nằm giữa nước Pháp. Tôi hy
vọng đến sống ở Bordeaux tôi sẽ dùng thời gian chỉ ở hai nơi: lớp học đầy
bụi và quán giải khát Commerce. Tôi sẽ đánh bài với các vị Đại tá. Các
chiều chủ nhật tôi sẽ nghe những bản nhạc nhẩy Mazurka ở lầu bát giác
trong công viên. Tôi sẽ bắt nhân tình với vợ ông Thị trưởng, hai chúng tôi
sẽ gặp nhau vào các Thứ năm trong một khách sạn nhỏ gần cận, ngay trong
thành phố. Điều này còn tùy thuộc chỗ tôi dạy học ở tổng nào. Tôi sẽ phục
vụ nước Pháp bằng cách dạy dỗ trẻ con Pháp. Tôi sẽ thuộc về tiểu đoàn đen
của những chiến sẽ đấu tranh cho chân lý, nói theo cách của Péguy, bạn
đồng môn tương lai của tôi. Tôi sẽ quên dần đi nguồn gốc đáng hổ thẹn của
tôi, quên đi cái tên xấu xa Schlemilovitch, quên đi Torquemada, Himmler
và bao nhiêu điều khác nữa.


Phố Saint-Catherine. Người trong các nhà đều ngó ra đường nhìn hai

cha con tôi. Chắc hẳn do bộ y phục màu hung của cha tôi, chiếc sơ mi xanh
lá cây nhãn Kentucky và đôi ghệt muôn thuở bằng da cừu non của ông. Tôi
thầm mong có một viên cảnh sát nào đó gọi chúng tôi, để tôi có dịp nói to
lên với tất cả những người Pháp: tôi sẽ nhắc đi nhắc lại không mệt mỏi rằng
đã hai chục năm nay chúng tôi bị bôi nhọ bởi một người Pháp, quê vùng
Alsace. Y quả quyết rằng người Do Thái không thèm chú ý đến họ. Chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.