QUẢNG TRƯỜNG NGÔI SAO - Trang 75

Viết đến đoạn này trong bản tiểu sử của tôi, tôi thấy cần thẩm tra lại qua

báo chí. Tôi đã vào dạy học trong trường dòng, như lời khuyên của linh
mục Parrache chăng? Bài báo của Henry Bordeaux có tựa đề: “Một giáo sĩ
ở Ars, linh mục Raphael Schlemilovitch” (Báo Hành động Pháp số ra ngày
23 tháng Mười năm 191…) khiến tôi kết luận: nhà tiểu thuyết gia đã ca
ngợi tôi về thái độ tận tụy và sùng tín mà tôi bộc lộ trong ngôi làng nhỏ bé
T. miền Savoie.


Bất kể thế nào, tôi cũng tiến hành những cuộc dạo chơi dài với Loitia.

Bộ đồng phục học sinh duyên dáng và làn tóc mềm mại của nàng đã tô điểm
cho những buổi chiều thứ Bẩy thêm hai màu xanh lam và vàng. Đại tá
Aravis tình cờ nhìn thấy hai chúng tôi và ông nở nụ cười đầy thông cảm.
Hai ông Porclaz Manigot và Petit Savarin thậm chí còn đề nghị được làm
nhân chứng trong lễ kết hôn giữa tôi và Loitia. Dần dần tôi đâm quên
nguyên nhân dẫn tôi đến vùng Savoie cũng như khuôn mặt nhăn nhó của
Nam tước Lévy- Vendôme.

Không! Không đời nào tôi chịu trao cô gái hồn nhiên trong trắng Loitia

cho bọn chủ nhà chứa Braxin. Tôi sẽ lui về sống vĩnh viễn ở làng T. Tôi sẽ
làm nghề dạy học trong yên bình và giản dị. Tôi sẽ có bên cạnh một người
vợ yêu tôi, một linh mục già, một Đại tá đáng mến, một viên chưởng khế và
một ông chủ hiệu thuốc tây dễ thương…

Mưa quất vào ô kính, ngọn lửa trong lò sưởi tỏa ra một làn ánh sáng dịu

dàng.

Vị linh mục trìu mến trò chuyện với tôi. Loitia cúi mái đầu lên giỏ khâu

vá. Thỉnh thoảng nàng ngước mắt lên và bốn con mắt chúng tôi gặp nhau.
Linh mục bảo tôi đọc một bài thơ…

Trái tim tôi, nở nụ cười về tương lai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.