QUỶ ẤN - Trang 121

” Cạch “

Doãn đặt cái khay đựng đồ điểm tâm cùng đĩa hoa quả, trêи khay còn có
một con dao gọt hoa quả sáng loáng, sắc lẹm xuống mặt bàn ngay gần cửa
buồng. Doãn thì thầm :

— He he he….Ngủ thật rồi sao….Ta có đem đồ ăn tới đây….He he he.

[……]

Về phần Mẹo, Mẹo cũng đến nhà ông Phương từ chập tối, Mẹo được sắp
xếp nghỉ ngơi cùng với đội đào mộ, nhưng nằm trong nhà ông Phương,
Mẹo không dám ngủ, càng tới gần giờ Sửu, Mẹo lại càng hồi hộp, trong khi
đội đào mộ sau khi cơm nước no say, tên nào tên đấy ngáy khò khò thì Mẹo
hai mắt vẫn tháo láo nhìn lên trần nhà. Tính Mẹo xưa nay hiền lành, nhút
nhát, gia đình sống cũng cách xa dân làng, lại hoàn cảnh nghèo khổ nên có
quen thân được với ai. Ngày trước đi qua nhà ông Phương, Mẹo còn chẳng
dám đứng nhìn vào cổng. Vậy mà từ qua đến nay, Mẹo ra vào, lại còn ăn
uống, ngủ nghỉ tại đây. Chưa kể, đêm nay, theo như lời thầy Lương, Mẹo
cùng với vợ chồng ông Phương phải có mặt để cải táng mộ phần cho cụ
Kình.

Nhỡ đâu mà khi đào lên, quan tài còn nguyên vẹn thì đúng Mẹo không dám
tưởng tượng tới hình phạt mà ông bà Phương – Yên dành cho Mẹo. Không
chỉ thế, có khi còn liên lụy đến cả vợ, cả con Mẹo ở nhà nữa. Bởi xưa nay,
ông Phương nổi tiếng là người độc đoán, tàn ác với dân nghèo. Mẹo còn
nhớ một năm trước, có thằng trộm, chẳng hiểu nó ăn gan hùm hay gan báo
mà dám lẻn vào nhà ông Phương ăn trộm. Tất nhiên là nó bị tóm, ông
Phương khi ấy trói lật khuỷu thằng trộm lại rồi xích cổ như xích chó ở
ngoài cổng nhà. Đợi đến khi trời sáng, ông ta cho gia nhân trong nhà đánh
thằng trộm một trận sống đi chết lại giữa bàn dân thiên hạ để gọi là thị uy.
Trộm cắp xưa nay chẳng ai ủng hộ, thằng trộm trận đó bị đánh cho gãy cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.