QUỶ ẤN - Trang 768

Không đạt được mục đích, Thước tức tối vùng vẫy, nhưng bị trói quá chặt,
Thước không thể làm gì hơn, Thước quay sang trách móc thầy Lương :

— Ngừ….ngừ….lẽ ra tôi không nên nghe theo thầy, để tôi liều mạng với
chúng, dù có chết tôi cũng phải kéo theo một tên đi cùng. Bây giờ thì
sao…? Chúng ta bị trói như những con vật, không thể chống cự, chỉ biết
ngồi một chỗ chờ chết……Đây là kế hoạch của thầy hả….?

Thầy Lương im lặng không đáp, mặc cho Thước cứ thế gào lên. Không
chịu nổi, Bảo nói lớn :

— Im đi, anh không nhớ vì ai mà chúng ta mới rơi vào hoàn cảnh này à…?
Lúc đó chính thầy Lương đã nói mọi chuyện có chút bất ổn, cần phải suy
nghĩ kỹ hơn. Nhưng chính anh, chính anh là người bỏ qua những lời nói đó,
tự mình vội vàng lao vào bẫy của bọn chúng. Nếu không có thầy Lương,
giờ này cả anh và tôi không còn nói được nữa đâu.

Nhìn Thước và Bảo cự cãi, Ba Phổ, Ma Đốc càng kɧօáϊ trí, chúng cười hả
hê :

— Ha ha ha, nhìn xem lũ chuột đang cắn xé lẫn nhau kìa……Đúng rồi, cứ
tiếp tục đi, cho bọn ta thấy bản chất thật sự của các ngươi đi. Dù sao các
ngươi cũng chỉ nói được một khoảng thời gian ngắn nữa thôi….He he
he….ha ha ha.

“ Cạch….Cạch….Cạch “

Bất chợt nơi chiếc ghế có hình thù kỳ dị bỗng phát ra tiếng động, là tiếng
mở ra của lối đi bí mật nằm ngay phía sau ghế. Nghe thấy âm thanh đó, lập
tức Ba Phổ, Ma Đốc im bặt, tắt ngay nụ cười. Bởi chúng biết, người sắp
xuất hiện chính là mo Chốc, cũng là chủ nhân của chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.