QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 117

“Tôi rất vui khi nghe ông nói vậy. Nhưng ông nhớ đừng có mà cố

xoay chuyển tình thế đó, được không?”

“Tôi đến đây chỉ để làm những việc mình cần làm thôi.” - Bond nói. -

“Thế nhưng tôi chưa hề có chuyện rắc rối gì với những đồng hương của
ông cả.” - Vừa nói chàng vừa nghĩ tới Felix Leiter, người bạn cao quý bị
thương tật bởi cá mập. Ngay trong lần đầu gặp mặt, chàng đã thấy Felix
luôn đặt lợi ích của tổ chức mình lên trên hẳn những mối quan tâm thường
tình của những đồng minh Bắc Đại Tây Dương khác. Bond rất đồng tình
với việc này. Lòng trung thành với Cục luôn là mối quan tâm hàng đầu của
chàng. Chàng cũng đồng ý với Felix là không thể tin được người Pháp,
những người mà theo chàng, luôn tỏ ra khó hiểu với những người thân
Cộng sản.

“Vậy thì tốt.” Silver đứng lên và chuẩn bị đi. Gã vẫy một chiếc taxi

vàng trong dòng xe đang chạy ào ào.

“Còn một chuyện cuối cùng nữa.” - Gã nói. - “Nhân vật Julius Gorner

này. Hắn là một phần của kế hoạch lớn hơn sự tưởng tượng của ông nhiều
lắm đó.”

Silver chui vào taxi và hạ cửa kính sau xuống. “Đừng lại gần hắn, ông

Bond ạ. Làm ơn hãy nghe lời khuyên của tôi. Đừng vác thân mình đến gần
hắn trong vòng một trăm dặm đấy.”

Chiếc taxi vọt đi, nhập ngay vào dòng xe đang chạy mà chẳng thèm

xi-nhan xin đường, bất kể những tiếng còi xe inh ỏi phản đối. Bond cũng
giơ một cánh tay ra gọi taxi cho chính mình.

❀ ❀ ❀

Vì Darius đang bận với đám tang của Farshad nên Bond bắt buộc phải

nhờ nhân viên tiếp tân khách sạn kiếm cho chàng một chiếc xe cùng tài xế
để đi thăm biển Caspian. Người gác cửa khách sạn nói rằng tay tài xế tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.