QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 12

“Yusuf Hashim. Ba mươi bảy tuổi. Một tên lai, dân đen - Tôi không

biết.”

“Lí lịch?”

“Không, thưa ông. Nhưng nếu có cũng chẳng nghĩa lí gì. Chẳng mấy

ai ở đây có lí lịch cả - vậy mà gần hết bọn chúng là tội phạm. Chả mấy khi
chúng tôi tới những chỗ như thế này đâu.”

“Anh nói như vậy thì chúng tự cai quản nhau à.”
“Đây là một khu

ghetto

“Nó chết như thế nào?”
“Bị bắn ở cự li gần.”
“Tôi sẽ lên đó xem một chút.”

“Thưa ông, được ạ.” - Viên cảnh sát nhấc sợi dây đang dùng để ngăn

đoạn cầu thang.

Mathis phải nín thở khi leo lên những bậc cầu thang bốc mùi nhức

mũi. Hắn đi dọc theo hành lang, để ý đến những sợi xích và ổ khóa móc mà
cư dân ở đây cố gắng dùng để tăng cường cho những cánh cửa chính mỏng
manh của họ. Phía sau một vài cánh cửa này đang vọng ra những âm thanh
từ radio và tivi, hoặc những tiếng người nói. Hòa vào cái mùi hôi hám của
cầu thang là một luồng hơi mang mùi đặc trưng của món couscous hoặc
merguez.

Thật chẳng ra chó gì, Mathis nghĩ, cuộc sống của lũ lai cùng đinh,

người Pháp gốc Algeria này. Chúng như súc vật vậy, không cần thiết phải
rào chắn nhốt chúng ở trong, mà phải chặn chúng ở ngoài thành phố. Việc
của hắn không phải là lập lại công bằng trên thế giới, mà là xem xét vụ
thằng Hashim này có cái gì hơn một vụ thanh toán gọn, rẻ tiền. Nếu đúng
vậy, thì sẽ có việc gì cần làm cho Phòng Nhì.

Tay đội trưởng sẽ yêu cầu hắn viết báo cáo, như vậy tốt hơn hắn nên

tìm hiểu rõ về cái chỗ Arc en Ciel này và những gì đang xảy ra ở đây. Trở
về văn phòng, hắn sẽ xem lại hồ sơ của những vụ giết chóc tương tự, kiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.