QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 142

thấy mùi hương thoang thoảng của hoa lan chuông. Mặc cho chuyến đi vừa
rồi khá khắc nghiệt, nàng vẫn tươi mát, sạch sẽ như vừa mới bước từ phòng
tắm ra vậy.

Nàng ngừng lại, và sự do dự của nàng cho thấy nàng cảm nhận được

ánh mắt của Bond trên người mình. Nàng ngẩng mặt lên sát với mặt chàng.
Cả hai khuôn mặt chỉ cách nhau có vài centimet.

“Chỗ này này.” - Bond nói và chỉ vào vết sẹo trên gò má.
“Tội nghiệp anh quá.” - Scarlett nói; và lần đầu tiên, kể từ khi gặp

nhau ở Rome đến giờ, Bond mới thấy dáng vẻ nũng nịu như mèo trong cặp
mắt lim dim của nàng.

Nàng châm miếng bông lên vết sẹo, rồi nhẹ nhàng hôn lên đó.

“Vậy có đỡ hơn không?”
“Có chứ.” - Bond đáp dù hai hàm răng đang nghiến chặt.
“Đây nữa nè.” - Nàng nói và dùng tay kia chạm nhẹ lên một vết trên

cổ chàng. Nàng hôn phớt lên chỗ đó.

“Đây nữa nè.” - Bond nói và chỉ ngay vào môi dưới của mình.
“Dạ, đúng vậy, cục cưng tội nghiệp của em ạ. Ngay đây mà.”
Ngay khi cặp môi của Scarlett vừa chạm vào môi mình, Bond siết chặt

lấy hông nàng và dùng lưỡi tách đôi môi của nàng ra. Lúc nàng ngửa đầu ra
phía sau thì bàn tay kia của chàng đã đưa lên tới gáy nàng; chàng đẩy mạnh
đầu của nàng tới trước cho hai khuôn miệng siết chặt vào nhau. Lần này,
lưỡi của nàng không còn do dự nữa, nó háo hức lùa tới gặp lưỡi chàng,
trong khi hai tay chàng liên tục xoa lên xoa xuống dọc hai bên hông của
nàng. Chàng thấy hai cánh tay của nàng khóa chặt lấy cổ mình trong khi
nàng ngấu nghiến hôn chàng.

Cuối cùng, Bond ngẩng đầu lên. “Nào, Scarlett.” - Chàng nói. - “Anh

nghĩ anh muốn xem bằng chứng để khẳng định em chính là em đấy.”

Nghẹt thở vì xúc động, Scarlett nâng cái gấu váy màu đen lên khỏi

chiếc vớ màu mật ong để chàng có thể nhìn thấy làn da giữa mép trên của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.