QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 202

Scarlett cụp mắt xuống. “Cũng chẳng sao đâu. Em... em cũng qua khỏi

rồi.”

“Chúng mình phải hành động ngay bây giờ.” - Bond nói. - “Trước khi

mọi việc trở nên quá muộn. Xích lại gần đây để anh có thể nói thầm với
em. Chúng ta phải làm như thể anh đang an ủi em ấy.”

Scarlett trườn mình qua nền cát tới dựa vào ngực chàng. Nàng ngửa

mặt lên sát mặt chàng. Trông nàng giống hệt lúc chàng mới gặp ở Rome.
Nàng hỏi nhỏ: “Anh có trông thấy em không? Anh biết chứ, lúc em ở trên
hành lang ấy?”

“Không, anh đã quay mặt đi. Anh không muốn nhìn. Có lẽ một ngày

nào đó, Scarlett ạ.”

“Nếu mình thoát khỏi đây, anh yêu ạ, anh cứ tha hồ mà ngắm nhìn

em.”

Bond cười. “Em nghĩ Gorner đang giam giữ Poppy ở đâu? Có bao giờ

nó nói với em về nơi nó ở không?”

“Không, nhưng em biết là ngay khi nhìn thấy em, hắn đã quyết định

giấu biến nó đi rồi. Rõ ràng hắn không muốn nói gì về nó hết.”

Bond hít thật sâu một hơi. “Scarlett ạ, chúng mình sẽ phải để Poppy ở

lại. Chúng mình không có thời gian để tìm nó. Anh sẽ phải lên chiếc máy
bay đó và em phải đi cùng anh. Nếu anh bỏ em lại, Gorner sẽ quẳng em cho
bọn công nhân đó.”

“Không, em không thể làm vậy.” - Scarlett nói. - “Em tới đây là để

giải thoát cho em gái em và em sẽ không đi đâu khi không có nó.”

“Không, em đến đây không phải để làm thế.” - Bond nói. “Em đến đây

là để ở gần và sẵn sàng trợ giúp khi anh cứu nó.”

“Đừng có chẻ tư sợi tóc ra với em, James. Poppy là em song sinh với

em, nó là máu thịt của em, và em sẽ không đi đâu khi không có nó.”

“Thôi, em hãy cố đừng để xúc động nữa, Scarlett. Hãy suy xét sự thật.

Nếu chúng mình có thể ngăn cản Gorner ngày hôm nay, thì ngay ngày mai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.