QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 204

“Vậy em hãy xoay người để nó cạ vào sợi dây trói ở cổ tay em, rồi bắt

đầu nhẹ nhàng cứa nó nhé. Anh không biết trên kia có camera quan sát nào
không, anh nghĩ là không, nhưng chúng mình không thể liều được.”

Phải mất tới gần hai tiếng đồng hồ để những cử động không thể nhận

thấy được của Scarlett có thể làm bung sợi dây nilon trên cổ tay của nàng,
trước khi nàng có thể bắt tay vào việc cởi trói cho Bond.

“Em có năng khiếu âm nhạc không, Scarlett?”
“Ngày xưa em có chơi violin và piano. Cha em rất coi trọng việc này.

Người Nga rất thích âm nhạc mà. Nó có thể làm cho họ khóc đấy. Mà sao
anh lại hỏi em như thế?”

“Nếu anh có thể hát hoặc ngân nga thứ tự của năm nốt âm thanh trên

phím bấm, em có thể đoán ra những dãy số tượng trưng được không?”

“Em có thể.”
“Hãy ngả đầu lên vai anh đi.”
Trong vòng một tiếng sau đó Bond đã truyền vào tâm trí Scarlett

những âm thanh mà chàng đã nghe thấy ở cánh cửa, nơi chúng đưa chàng
qua để ra chỗ máy bay trực thăng. Nàng nhắc lại chúng và tự cất giọng hát,
gieo điệu chúng bằng lời, và dùng những từ mà Bond ít hiểu như quãng âm,
nửa cung và những thứ tương tự.

Cuối cùng nàng cũng tháo lỏng được dây trói để Bond có thể rút một

tay ra.

“Cũng chẳng có nghĩa lắm, James ạ. Em làm gần xong rồi, nhưng

chưa hẳn đã hiệu quả. Trừ khi, trừ khi...” - Nàng bắt đầu cười. - “James,
anh kì quá.”

“Cái gì?”

“Anh quên mất số không. Đợi một chút.” - Nàng lại tự ngân nga một

lúc.

“Giờ thì được rồi. Nghe này anh.” - Nàng ghé môi vào sát tai chàng. -

“Có phải chuỗi âm như thế này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.