QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 205

“Chính xác.” - Bond đáp. - “Thế là con số nào?”
“Một, không, sáu, sáu, chín. Đừng có hỏi em nó nghĩa là gì nhé.”

“Không, anh sẽ không hỏi. Nghe anh này, Scarlett. Nếu ra ngoài, em

không được ra phía bên phải nhà máy. Em phải đi vòng ra phía máy bay.
Và rồi... ừ, anh sẽ phải để mọi việc tùy vào tài khéo léo của em thôi. Cứ lên
máy bay và tìm chỗ nấp. Anh đoán bây giờ là chiều tối. Chúng mình sẽ
hành động vào lúc hai giờ sáng. Có thể em sẽ gặp may. Bằng bất cứ giá
nào, đây cũng là cơ hội duy nhất của chúng mình.”

Scarlett gật đầu.! Nàng lặng im một lúc, nhưng Bond có thể thấy nàng

đang tỏ ra có thiện cảm với kế hoạch này.

“Anh đói không?” - Cuối cùng Scarlett hỏi.

“Quá đói.”
“Anh thường thích ăn gì nhất?”
Bond nghĩ và trả lời: “Phải khai vị với món gì dễ tiêu trước đã. Món

trứng Benedict. Rồi tiếp theo có lẽ là caviar, loại Darius đã mời anh ăn
trong vườn nhà ông ấy. Một con cá bơn tẩm bột chiên. Sau đó là gà gô
quay. Một chai champagne Bollinger Grande Année 1953 và một chút rượu
vang đỏ - loại Château Batailley. Một trong những người bạn đã giới thiệu
nó cho anh ở Paris đấy.”

“Còn gì nữa?
“Anh muốn có những thứ đó trong phòng khách sạn cùng với em,

khỏa thân ngồi trên giường. Nào, hãy đến và nằm cạnh anh cho tới khi anh
nói với em lúc bắt đầu hành động. Hãy nghĩ tới căn phòng trong khách sạn
và cố gắng ngủ đi.”

“Ừm. Em đang ở đó rồi.” - Scarlett nói. - “Mùi hương dầu tắm hoa

dành dành nhẹ nhàng bay ra từ cửa buồng tắm để ngỏ...”

Khi Scarlett đã ngủ, Bond căng mắt nhìn xem trên trần có cái camera

nào không. Trong xà lim tối om, chỉ có chút ánh sáng vàng vọt từ chiếc đèn
phía ngoài hành lang rọi vào qua ô cửa nhỏ bịt lưới sắt bị đóng lại nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.