QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 209

nữ có thể ẩn náu - trên máy bay mà cô ta biết sẽ cất cánh và rơi vào ngày
hôm sau. Cơ may không lớn, song đó là cách cuối cùng chàng có thể theo.

Chagrin hất mạnh đầu xuống hướng lối đi dẫn về chỗ xà lim và ra lệnh

ngắn gọn. Khi bị tụi lính túm chân tay khiêng đi như con ếch, Bond đã
nhận ra sự náo loạn của cả tòa nhà. Chuông báo động reo inh ỏi và hàng
trăm bước chân chạy rầm rập trên sàn. Tiếp tục đi, Scarlett, chàng nhủ
thầm. Hình bóng nhỏ nhắn lặng lẽ đi khuất lên cao lẫn vào bóng đêm lóe
lên trong đầu chàng.

Hai tên lính ở lại với chàng trong xà lim, và chúng trói tay chàng lại.

Thêm hai tên nữa đứng bên ngoài. Sau vài phút, khi chuông và còi báo
động đã im hẳn, cánh cửa xà lim mở ra và Chagrin bước vào.

“Quỳ xuống.” - Hắn ra lệnh và chỉ xuống sàn.
Bond quỳ xuống, để hai đầu gối lên trên nền cát đúng vào nơi hai

mảnh thủy tinh đã được chàng chôn trở lại.

“Con kia đâu?” - Chagrin hỏi.
“Tao đã nói với mày rồi.” - Bond đáp. - “Tao không biết. Tên lính gác

mở cửa vì cô ấy bị bệnh. Cô ấy chạy đi rồi, nhưng tao không biết cô ấy đi
đâu. Tao đi xuống hành lang để báo cho Tiến sĩ Gorner biết một trong
những vị khách của ông ấy đã đi mất. Tao hình như đã nhớ nhầm mã số văn
phòng ông ấy.”

“Láo toét!” - Chagrin gầm lên. - “Láo toét!”

Cái bên mặt có thể cử động được bình thường của hắn co rúm lại trong

cơn giận dữ, trong khi nửa mặt bên kia vẫn lặng im một cách bất thường.
Một bên mép của hắn sùi bọt lốm đốm vàng khè.

Và đây, Bond nghĩ, chính là hình ảnh đã bày ra trước mắt bọn trẻ con

khi chúng ngồi xếp bằng thành vòng tròn trong sân làng, lắng nghe dụ ngôn
về người Samaria nhân lành được ghi lại trong sách Phúc âm.

“Nói cho tao biết con ranh ấy đi đâu. Nói đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.