QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 222

Silver khom người trên chiếc điện thoại. “Hãy bỏ qua cho tôi một chút

nhé các ông bạn. Tôi phải dùng một hai mật mã khi nối được máy mà ngay
cả đối với các ông... Tôi không có ý xúc phạm đâu.”

“Đâu có gì.” - Leiter nói. - “Nào Darius, chúng ta hãy ngắm cảnh đi.”

“Hamid.” - Darius nói. - “Phiền cậu đợi ở hành lang một chút nhé.”
Felix và Darius ngồi cạnh cửa sổ và ngó xuống biển. Felix giơ cái móc

kim loại trên đầu bàn tay giả bên phải lên và nói: “Tôi sẽ làm dấu và cầu
Chúa nếu như tôi còn những ngón tay này.”

Darius, với dáng dấp to lớn như con gấu, quàng tay qua vai Felix. “Tất

cả đều là số phận.” - Ông nói. - “Kismet.”

“Bốn-bốn-sáu,” - Tiếng của Silver. - “Tám-bảy. Gọi lại.” Dùng bàn

chân phải, gã đạp nhẹ lên sợi dây nối từ điện thoại tới ổ nối trên tường cạnh
chiếc bàn đầu giường.

Từng chút từng chút một, rồi sợi dây nối máy điện thoại đó đã bị ngắt

mạch dưới sức đè nặng của bàn chân gã. Cuối cùng thì toàn bộ sợi dây điện
thoại bung ra khỏi miếng gỗ chân tường và Silver âm thầm đẩy đầu dây bị
đứt vào khuất dưới gầm giường.

“Đây rồi, Landley!” - Gã nói, vẻ đầy nhiệt tình. - “Nghe này. Vĩ độ

46.34944. Kinh độ 48.04917. Vĩ độ 48.8047222. Kinh độ ...”

“Hình như chúng ta đã ổn cả rồi, Darius à.” - Felix nói. - “Nào, bây

giờ thì tới chiếc máy bay dân dụng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.