Bond leo lên lối đi dốc ngược hướng tới cửa máy bay, với Scarlett
bám chặt ở phía sau.
“Chuyển nó sang điều khiển bằng tay.” - Nàng nói.
Với những bàn tay run rẩy, họ cố gắng đánh vật với cánh cửa để mở
nó ra.
“Chúng ta vẫn ở trên cao quá.” - Bond nói. - “Áp suất không khí còn
quá lớn.”
Trong bộ đồng phục rách bươm, Scarlett nhìn chàng với đôi mắt đầy
tuyệt vọng.
“Chúng ta cần chỗ có nước để hạ xuống.” - Bond nói. - “Hãy ở lại đó.”
Quay trở lại buồng lái, chàng giảm tay ga xuống mức tối thiểu, chỉ
hơn tốc độ đứng máy một chút. Chàng nhặt khẩu Luger rơi trên sàn, gài
chốt an toàn rồi nhét nó vào lưng quần. Sau khi nghĩ lại, chàng lột đôi giày
ra khỏi chân của Mitchell, bỏ vào ngực áo rồi gài nút cẩn thận. Sau đó
chàng gắng lần cuối kéo cần điều khiển để hướng máy bay về dải nước
chạy dài về phía tây. Chiếc máy bay hơi cân bằng trở lại, đủ để chàng leo
trở lại phía cửa, nơi Scarlett đang bám chặt.
“Làm lại đi.” - Chàng gào lên.
Họ đẩy được cánh cửa nhích ra, và khi nó sắp bung ra, Bond nói,
“Anh sẽ bám vào người em.”
Chàng luồn tay qua mớ dây đeo dù, rồi đan chặt hai tay của mình dưới
ngực của Scarlett.
“Em đừng làm gì hết. Hãy để anh giật dây mở dù đấy.” - Bond vừa nói
vừa đá bung cánh cửa.
Ngay lập tức Scarlett, với Bond bám ở phía sau, bị luồng không khí
hút ngay ra ngoài. Chiếc máy bay đang ở một độ dốc lớn nên những động
cơ và phần đuôi sượt qua trên đầu họ trong khi họ lộn nhào và lộn nhào
trong bầu không khí loãng trên đất Nga. Bond gắng sức ôm chặt lấy
Scarlett, gần như làm nàng gãy hết xương sườn, còn nàng thì bấu chặt các