QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 244

Khi cách mặt nước khoảng mười lăm mét, chàng luồn hai tay ra khỏi

những sợi dây đeo dù và hôn nhẹ lên vành tai của Scarlett. Còn khoảng sáu
mét, chàng đẩy người ra khỏi Scarlett và buông tay ra.

Với hai tay co vào bụng thủ thế, Bond rơi tòm xuống mặt nước như

một chú vịt trời bị hạ, và chìm sâu xuống lòng sông Volga. Trong chốc lát,
chàng nhìn thấy rong rêu và làn nước lạnh giá đang cuộn ngược lên trên.
Rồi, một chấn động làm rùng cả mình, khi chân chàng chạm phải đáy sông,
rồi tiếp tới hai đầu gối và hai tay khi cơ thể chàng bị đè cong xuống do tác
động của cú va chạm. Chàng búng mạnh người lên, nhìn thấy rong rêu, cá
và nước trôi ngược vùn vụt trở xuống khi chàng đang tay quạt chân đạp,
xuyên qua làn nước lấp lánh ánh sáng mặt trời.

Scarlett lao vào vòng tay của chàng và hôn lia lịa lên khuôn mặt ròng

ròng nước của chàng. “Trời ơi.” - Nàng nói, vừa cười vừa ho sặc sụa vì
nước đầy trong miệng. - “Anh đúng là hết sẩy.”

“Cám ơn em đã cho anh bám càng.” - Bond nói.

❀ ❀ ❀

Họ ngồi trên bờ sông một lát cho hoàn hồn và kiểm tra vết thương.
“Tội nghiệp Ken quá.” - Scarlett nói.

“Anh ấy còn hơn tất cả những gì mà anh có thể khen ngợi được.” -

Bond nói. - “Thế những gì đã xảy ra kể từ lúc anh thấy em lần cuối?”

“Những mã số mở cửa hoạt động tốt. Cũng có vài tên lính gác ở đó

nhưng chúng chạy hết về văn phòng của Gorner.”

“Thế còn phía ngoài?”

“Cũng chẳng có gì nhiều. Hang ổ của Gorner chỉ như một ụ cát trên sa

mạc thôi. Em đoán vì chúng không muốn bị ai để ý đến, do vậy cũng chẳng
có nhiều đèn để nhìn thấy gì nhiều. Nhưng em nghĩ phải đi nhanh trong khi
chúng đang tập trung vào anh, thế là em tới ngay chiếc máy bay. Các cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.