QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 246

đang xảy ra thì di chuyển bằng xe lửa sẽ rất nguy hiểm. Họ không mong có
ai sống sót sau vụ rơi máy bay, nhưng họ sẽ lo lắng đấy. Chúng ta sẽ di
chuyển bằng xe hơi, em sẽ dẫn đường. Anh tin chắc vốn tiếng Nga của em
đủ tốt để hỏi đường.”

“Em tin là như vậy.” - Scarlett nói. - “Dù giọng của em có thể hơi bị

lạc hậu. Loại như trước cách mạng ấy mà. Em đã học từ bọn Bạch vệ Nga
đó.”

“Ừ, ngay cả những người cộng sản cũng rất tôn trọng phụ nữ, đúng

không? Thứ chúng ta cần đầu tiên là quần áo, tiền và một chiếc xe. Em có
thể phải ngó lơ đi chỗ khác trong một vài giờ tới đây, Scarlett ạ. Đôi lúc,
một điệp viên cũng phải làm vài ba điều nhục nhã mà.”

“Nói thật với anh nhé, James, em không nghĩ em sẽ phiền lòng khi

thấy anh làm gì, cho tới khi em có thể nhanh chóng có cái gì để ăn. Tất cả
những gì em thấy, em sẽ quên hết ngay.”

“Đầu tiên, em cần một đôi giày.” - Chàng nói và xỏ đôi giày da ướt

nhẹp của Ken Mitchell vào chân mình.

“Vâng. Nhưng đồng phục này lại không bao gồm giày và vớ. Những

tiếp viên tự trang bị những thứ ấy. Poppy nói với em như vậy. Và... còn một
điều nữa... Em không có đồ lót.”

“Anh biết.” - Bond nói. - “Hãy xem chúng ta có thể kiếm được gì

không.”

Chàng đưa tay ra kéo cô gái đang mệt lử đứng lên.

Họ cùng đi qua một cánh đồng cho tới khi tìm thấy một con đường, và

sau khi chậm chạp lê bước khoảng nửa tiếng, họ tới một ngôi làng. Ở một
ngôi nhà trong trang trại, Scarlett đã kiếm được chút nước, bánh mì và một
thứ gì đó nửa như sữa đông nửa như phômai.

Người phụ nữ nông dân trong khi cho họ ăn cứ bối rối nhìn chằm

chằm vào đôi chân trần của Scarlett. Bà ta nhắc nhở là họ còn phải đi bộ
khoảng nửa tiếng nữa trước khi có thể tìm thấy bất cứ con đường lớn hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.