QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 243

móng và ngón tay lên cổ tay chàng để giữ chàng lại với nàng. Không khí
phóng mạnh vào lá phổi trong khi cả hai quay lộn nhào trong cú rơi tự do.

Bond để cho tới khi không còn dám đợi hơn nữa thì, một mặt siết chặt

tay trái ôm Scarlett chắc hơn nữa, mặt khác lần bàn tay phải lên nắm lấy sợi
dây mở dù rồi giật mạnh một cái. Một thoáng chậm trễ, rồi một tiếng bùng
mạnh và gió thốc phần phật, người của Scarlett bị giật ngược lên trên,
mạnh đến nỗi chút xíu nữa thì Bond đã tuột xuống khỏi lưng của Scarlett.
Nàng kêu thét lên khi thấy tay chàng bị tụt xuống, và vội chộp ngay lấy hai
cổ tay của chàng. Nhưng hai khuỷu tay của chàng đã được những sợi dây
đeo dù giữ lại và, khi chiếc dù đã căng đủ gió và tốc độ rơi chậm đi, chàng
lại có thể khóa chặt tay mình quanh người nàng.

Bond cố gắng điều khiển chiếc dù hướng tới chỗ mặt nước mà chàng

có thể nhìn rõ ở phía dưới khoảng sáu trăm mét. Trọng lượng tối đa cho
một chiếc dù quân sự là gần một trăm kí. Chàng nhẩm tính nhanh, ngay cả
khi Scarlett là một thiếu nữ mảnh mai, thì cả hai cộng lại cũng xấp xỉ một
trăm năm chục kí. Trong chốc lát, họ nhẹ nhàng hạ xuống. Bỗng họ nghe
thấy một tiếng nổ rầm trời như động đất, và cùng xoay người ngoái lại
nhìn.

Chiếc Vicker VC-10 đổi hướng về phía bên phải khi đang lao xuống

và đã nổ tung trên bề mặt của ngọn núi.

“Thế là rặng Ural bị mất một đỉnh núi rồi.” - Bond hét vào tai Scarlett.

Chàng nhìn xuống mặt nước, giờ đây chỉ còn cách họ chừng không tới

một trăm năm chục mét.

“Ngay khi vừa chạm nước em nhớ phải giật mạnh khóa buông dù nghe

chưa? Nếu không, chiếc dù sẽ dìm chết em đó.”

“Vâng.” - Scarlett gào lớn đáp lại.

Mặt nước, bây giờ Bond có thể thấy rõ hơn, không phải là của hồ

nước, mà là một phần của con sông rộng lớn. Cũng chẳng sao, chàng nghĩ -
miễn nước đủ sâu là được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.