QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 251

người đi ra.

Đến đêm thì họ đã ở sâu trong những cánh đồng Nga, cách xa mọi thị

trấn, và Bond rẽ vào con đường nhỏ, đi tiếp khoảng hơn một cây số, tới con
đường dành cho xe kéo thì dừng lại và tắt máy xe.

Chàng đưa tay đón Scarlett ra khỏi xe và mở cốp sau. Trong đó có

chiếc vali nhỏ đựng một chiếc sơmi sạch, một số đồ lót nam, một con dao
cạo râu và chiếc túi nilon nhỏ đựng bàn chải và kem đánh răng.

“Anh không muốn mạo hiểm vào một ngôi nhà trong trang trại.” -

Bond nói. - “Vì sợ có chó. Vậy nên chúng ta sẽ ngủ trên cánh đồng ở đằng
kia. Cũng chẳng tệ lắm đâu. Mặc chiếc áo len kia vào nếu em thấy lạnh.
Còn nếu bị cóng thì hãy vào trong xe và thử dùng chiếc giường đôi nổi
tiếng đó nhé.”

Đó là một đêm hè thật đẹp, bầu trời trên đầu họ lấp lánh đầy sao. Bond

cố thu xếp cho mình một chỗ ngủ thật ổn trên đám cỏ, với chiếc áo khoác
gấp lại làm gối.

Chàng vuốt nhẹ tóc của Scarlett trong khi nàng gối đầu lên vai chàng.

Chàng cúi xuống hôn nàng, nhưng nàng đã ngủ từ lúc nào rồi.

Thật đúng là lạ, Bond nghĩ, cuối cùng chàng lại ở trong một đất nước

mà chàng đã dành phần lớn cuộc đời trai trẻ của mình để mưu toan chiến
đấu chống lại nó. Giờ đây chàng đã thực sự đặt chân lên mảnh đất - với
những khuôn mặt người Âu, những con đường lộn xộn và những cánh đồng
nghèo nàn - trông cũng không quá xa lạ và có phần bình thường hơn những
gì chàng thường hình dung về nó. Rồi, ở một nơi giữa lòng nước Nga Xô
Viết, James Bond thiếp đi trong giấc ngủ nhẹ nhàng nhưng khỏe mạnh.

❀ ❀ ❀

Ngày hôm sau, khi tới gần Moscow, Bond chợt ngửi thấy mùi cháy

khét từ dưới nắp ca-pô của chiếc Volga. Chàng đã lái nó quá khốc liệt trong
nhiều giờ liền, và giờ đây hình như nó đã phản kháng lại. Một thoáng kí ức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.